10-01-2014, 05:21 PM
(bài viết được chỉnh sửa: 10-01-2014, 05:21 PM bởi Street Boy Bach.)
Chap này khá dài nên xin phép các bác em xin chia thành hai phần. Đây là chap đầu tiên em sử dụng đến một trong những địa điểm trong Diablo 2 là Den Of Evil. Sau này các bác sẽ còn thấy những nơi khác như Burial Ground hay Stony Field hoặc thậm chí là Hell Castle hay Baal's Monestary. Nhưng điều khác biệt là các bác sẽ được thấy một Den Of Evil hoàn toàn khác . Lí do tại sao thì xin mời các bác hãy đọc và góp ý ạ !
CHAPTER 9 : DEN OF EVIL - PART 1
Vậy là đã hai tháng kể từ khi Brad ra đi . Nỗi đau mất đi một người bạn cũng đã dần nguôi ngoai. Mọi người lại gạt đi nước mắt để trở về với cái hối hả của cuộc sống nơi trần thế. Thời gian cho đến khi những người hùng của chúng ta phải đối mặt với thành viên của Hội Đồng chỉ còn tính bằng ngày. Thế rồi vào một buổi chiều đầy nắng và cát, khi Zack, hai sư muội và đám con trai đang luyện tập thì bỗng có sự xuất hiện của hai vị khách không mời mà tới
- Xin lỗi nhưng bọn này có làm phiền mọi người không nhỉ ?
Người nói câu này không ai khác ngoài Quinn . Đi sau nó lúc ấy là một người thanh niên chừng 25 tuổi. Từ đấu đến chân của hắn đều rực lên một màu đỏ rực như ngọn lửa địa ngục không bao giờ tắt. Đôi mắt hắn khi không được bảo hộ bởi cặp kính râm đang đeo thật không khác một địa ngục song song ẩn dấu bên trong hắn vậy. Một kẻ như vậy mà trên người lại không có chút hắc khí hay ngôi sao năm cánh nào. Trong khi đám con trai vẫn còn đang bán tín bán nghi về thân phận của kẻ bí ẩn này thì Zack đã cầm đèn chạy trước ô tô
-Mày muốn gì nữa đây hả Quinn - Cậu nói- Chẳng lẽ tàn phá như vậy vẫn chưa đủ với mày sao ?
- Gì mà cáu vậy nhỉ - Quinn cười khẩy - Tao chỉ đến đây để cho mày có cơ hội đoàn tụ với ông bạn có thể đã chết cháy của chúng ta thôi mà
- Ý mày là Brad vẫn ....- Zack như không tin vào tai mình nữa
- Đúng thế đấy- Quinn gật đầu - Hiện tại nó đang bị giam giữ ở Den Of Evil - Nhà ngục được canh phòng nghiêm ngặt nhất gia trang nhà tao. Nếu như bây giờ chúng ta không đi ngay thì chỉ khoảng nửa tiếng nữa thôi nó sẽ bị tử hình đấy
- Vậy thì chúng ta còn chờ gì nữa - Tuck nắm chặt cây thương trên tay- Mọi người chuẩn bị đi , chúng ta sẽ lên đường ngay bây giờ !
- Khoan đã nào ! - Zack vội nói -Mày đang nghĩ cái quái gì vậy Tuck ? Tao biết mày và nó là bạn thân nhưng mày không hiểu chuyện này phi logic thế nào sao ? Có kẻ thù nào điên đến mức giúp mày giải cứu đồng đội không chứ.Trừ khi nó muốn lật đổ cha nó và lên làm vua, nhưng với một thằng chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng thì chẳng lẽ nó lại thừa hơi đến vậy sao ? Hằng ngày mày là người cẩn thận và có tư chất lãnh đạo trong chúng ta, điều gì đã khiến mày bạo động như thế ?
- Tao cũng ghét phải hạ thấp sĩ khí của mọi người nhưng Den Of Evil là nơi được canh phòng cẩn mật nhất Ngục Giới - Harold nói - Nghe đồn Diablo đã xây dựng lại và biến nó thành một tòa thành kiên cố sau khi mà các đấu sĩ đá phá nó trước đây. Liệu chúng ta có nên đợi sư phụ Cain về không ?
Vậy là mọi người bắt đầu chụm đầu vào nhau mà tranh luận như chưa bao giờ được làm điều này trước đây.Người thì đồng ý, rồi lại có tiếng tặc lưỡi phản đối hay những kẻ chỉ biết đứng nhìn, nhưng rồi quay đi quẩn lại vẫn chẳng đi đến đâu. Nhưng rồi giọng nói của gã thanh niên kia đã thu hút sự chú ý của họ
- Đúng là ta đã xây dựng nên Den Of Evil nhưng giờ cả cái pháo đài ấy hay chính ngôi nhà ta đã dành cả đời để vun đắp giờ cũng không còn là của ta nữa rồi - Kẻ ấy thở dài
Trong khi những người khác vẫn đang ngơ ngác trước lời nói ấy thì hắn ta đã trấn an tinh thần họ bằng một nụ cười để lộ hàm răng vẫn còn thấm nguyên máu tươi
- Nếu lũ nhóc các ngươi cần một gã trông trẻ thay cho Cain thì Đại Ma Vương ta sẽ làm việc đó. Ta đang cho các ngươi một ân huệ đấy. Sao ? Các người thấy thế nào ?
- Được rồi !- Tuck quyết định rất nhanh- Bọn ta đồng ý giúp ngươi trở lại ngai vàng . Nhưng điều này không có nghĩa rằng chúng ta hòa đâu đấy
-Từ từ đã nào- Zack vội giữ tay Tuck lại - Mày có biết mày vừa bắt tay với kẻ ranh mãnh và tàn ác nhất tam giới không đấy ?
- Lần này thì tao đồng ý với Tuck - Ted nêu ý kiến- Đây có lẽ là cơ hội duy nhất để chúng ta quậy phá tưng bừng một phen, hơn nữa bọn tao đã thề trung thành cả đời với người đã tuyển mộ bọn tao. Thế nên cho dù có chết thì cũng đáng lắm mày ạ !
Đến nước này thì Zack không thể phản đối quyết định của những người lính quả cảm này nữa . Nhưng thật quá tàn độc khi để những người bạn của mình phải xông pha ở cái nơi đầy rãy nguy hiểm ấy. Như người ta vẫn nói, nếu không thể phản đối điều gì , hãy làm theo nó. Cậu chỉ còn biết quay đầu lại để nhớ những khuôn mặt kia trước khi bước vào cuộc chiến rồi quay về phía Quinn
- Mày sẽ đưa bọn tao đến đó kiểu gì đây ? Chả phải sư phụ bọn tao là người duy nhất trên cái mặt đất này biết đường đến Địa Ngục sao ?
Quinn lấy trong túi áo một khối cầu giống những khối được bày trong tủ của sư phụ Cain rồi ấn vào nút ở chính giữa để mở ra một cánh cổng không gian có ghi ba từ Den Of Evil bằng ngôn ngữ cổ. Tuck cùng đám con trai tiến vào trước , còn Zack dặn dò Sheila và Atlantis cẩn thận rồi bước vào cánh cổng ấy với hai cha con Diablo
Cánh cổng đóng lại sau lưng Zack ở một ngọn đồi cao chỉ cách Den Of Evil chưa đầy nửa cây số. Từ nơi ấy người ta có thể nhìn thấy toàn cảnh vùng đất khỉ ho cò gáy này. Đó thật sự là một vùng đất chết mà không nơi nào trên dương thế có thể sánh bằng. Mặt đất nơi đây không chỉ khô cằn mà còn bị đóng băng nữa. Không một thứ cây cỏ nào có thể tồn tại được dưới lớp băng vô tình ấy.Bầu trời lúc nào cũng tối đen như mực , thậm chí là một tia sáng nhỏ nhoi cũng chả thấy đâu. Xung quanh nơi ấy chỉ có bóng chim ăn xác thối đậu trên những cành cây xơ xác như để điểm thêm cho những bông tuyết từ trên trời rơi xuống sắc như dao lam đang cứa vào dây thần kinh cảm giác của những con người mới đặt chân đến vùng đất này.
Còn Den Of Evil - trung tâm của vùng đất sát nhân ấy - quả thật đúng như những gì người ta đã đồn đại. Đó là một pháo đài kiêm nhà tù được xây dựng kiên cố từ những khối băng khổng lồ và gai góc , xung quanh là những hàng rào thép gai và những cạm bẫy chết người kèm theo. Tầng tầng lớp lớp là những khẩu đại bác với sức hủy diệt cả một đoàn quân, mỗi tầng lại có hàng ngàn tiểu quỷ thường trực đứng canh. Đứng từ chỗ của Zack cũng có thể nghe thấy tiếng người kêu la từ bên trong cái địa ngục thật sự ấy.Có lẽ những nhà tù được coi là địa ngục trần gian cũng chỉ đáng xách dép cho cái nhà ngục này. Quả thật là một khi đã bị bắt vào đây thì có mọc cánh cũng khó thoát , nội bất xuất mà ngoại bất nhập
Đúng lúc ấy bỗng có tiếng trống rõng rạc cùng với tiếng khèn xuất trận vang lên từ bên trong tòa thành ấy. Cánh cổng pháo đài bỗng bật mở. Hàng vạn tiểu quỉ từ thây ma, dơi quỷ, ma sói , vân vân và vân vân ồ ạt tiến thẳng về phía ngọn đồi như cơn sóng thần đang ập vào bờ vậy. Khí thế như trẻ tre ấy thật sự có thể khiến cho những kẻ can đảm đến mấy cũng sẽ phải hoảng sợ
- Chết tiệt ! - Quinn nói- Có hai tháng mà nơi này đã thay đổi nhiều đến vậy sao ? Con phải nói thật là khả năng lãnh đạo của cha kém thật đấy !
- Xem ra Samael đã biết trước chuyện này rồi ! - Tuck quay đầu về phía Zack- Mày còn đợi gì nữa, gọi càng nhiều khô lâu càng tốt mau lên . Vụ này sẽ tàn bạo lắm đây !
Trong cái giờ phút mà ai cũng đang cuống lên như tơ vò ấy thì bản năng lãnh đạo của Diablo đã ngay lập tức phát huy tác dụng của nó. Hắn ném đi một vật tổ có hình thù kì lạ có hình đầu lâu về phía làn sóng tiểu yêu kia . Nó hút sạch những kẻ cản đường vào bên trong rồi lướt nhẹ trở về tay chủ nhân .
- Cái quái gì thế ?- Zack thốt lên
- À có gì đâu , chỉ là cái sọ dừa của lão Necromancer ấy mà. Cái lão thương nhân âm phủ bên Tàu cũng ngu thật - Diablo cười một cách sung sướng - Hàng xịn thế này mà lại cho không ta đây . Đời lắm kẻ không có não thật .Hà ! Hà !
- Ngươi ....- Zack định lao vào huyết chiến với Diablo một phen nhưng Ted đã kịp ngăn cậu lại
- Giờ này mà còn tào lao được nữa sao ? - Tuck chỉ thẳng vào kẻ rực rỡ nhất trong cả đám - Ta đang nói ngươi đấy đồ Đại Nhí Nhảnh .Nếu ngươi không xây nên cái đất chết tiệt này thì làm gì có chuyện ta phải đến đây cơ chứ ?
Nghe đến đây thì mặt Diablo bỗng đỏ tía tái như chính bộ đồ hắn đang mặc trên người . Nhưng hắn hiểu rằng đám con nít này là cơ hội cuối cùng để hắn xoay chuyển tình hình chính trị ở Địa Ngục lúc bấy giờ . Ngọn lửa đang định cháy bùng lên trong lòng hắn như bị chính kẻ tạo ra nó dập tắt vậy , nhưng dư âm của nó là một tràng những trách móc thậm tệ
- Nếu như các người không để hắn ta trốn thoát khỏi cái Đền ta không cần biết là gì kia thì liệu giờ này ta có khốn khổ như vậy không ? Lỗi này là của ai chứ ? - Diablo tức tối bỏ vào trong pháo đài trước
Khi đám cháy di động đáng ghét kia đã bỏ đi , Zack mới bắt đầu suy ngẫm lại những gì đã xảy ra từ đầu cuộc hành trình không hẹn trước này , mà đặc biệt là về Tuck. Từ lúc đến đây những biểu hiện của nó thật khác lạ so với thường ngày. Tính khí của cậu ta bỗng trở nên lạnh lùng như cái lạnh cắt da cắt thịt nơi này vậy . Nhưng đôi mắt kia lại tóe lửa như muốn nhấn chìm nơi này trong biển lửa của sự thù hận , ẩn chứa trong đó là một tâm sự khó nói mà . Và lại làm sao nó biết kẻ đứng đầu nơi này là Sama gì đó chứ ? Chắc chắn Tuck đã từng đến đây một lần rồi - Zack kết luận. Nhưng để hiểu rõ hơn về con người ấy , cậu nhẹ nhàng đặt tay lên vai của Tuck
Một chuỗi những hình ảnh như những dòng kí ức bị lãng quên lâu ngày bỗng hiện lên trong đầu cậu. Một cuốn Album về cuộc đời người thanh niên trẻ được hình thành với bao xúc cảm mà con người khó lòng có thể diễn tả được
Một sự thật động trời nhưng cũng đáng xúc động được tiết lộ và thậm chí nó còn vượt qua những gì Zack có thể nghĩ tới
Đó là câu chuyện về một cặp vợ chồng bán thần vốn là những chiến tướng dưới quyền của Izual trong trận chiến cuối cùng của ông ta với quỉ dữ. Nhưng thậm chí đến lúc ra trận, người chồng ấy vẫn không biết rằng vợ mình đã ra trận giết giặc khi đang mang trong mình một hình hài bé trai chưa đầy một tuần tuổi , chỉ khi cả hai người họ đã bị bắt giam dưới địa ngục rồi bị chuyển đến Den Of Evil thì người lính ấy mới thấy bà ốm nghén lần đầu tiên . Những cảm xúc từ vui sướng , sợ hãi cho đến lo lắng cứ liên tiếp ập đến người đàn ông nhạy cảm này . Đã có nhiều đêm ông đã định cầm theo con dao lam lén sang phòng vợ mình để vứt bỏ cái tai nạn ngoài ý muốn này đi , nhưng thật may mắn rằng sự rắn rỏi của người đàn bà thép kia đã tiếp sức cho một tình yêu đẹp nảy nở ở cái nhà ngục tăm tối tưởng chừng không còn tình người này. Người cha hằng ngày hi sinh từng phần bữa ăn của mình cho người mẹ bị nhốt ở buồng giam bên cạnh đang mang trong mình đứa con độc nhất của ông. Còn người mẹ ấy dù chín tháng mang nặng đẻ đau nhưng vẫn phải chịu những trận đòn roi từ đám quản ngục như bao con người bất hạnh khác bị bắt vào đây . Đến khi cái bụng bầu của bà bắt đầu to ra và để cho Samael ( Con sói chín đuôi cai quản nhà ngục này ) biết chuyện , hắn còn đánh đập bà thậm tệ hơn bất kì gã tù nhân to khỏe nào. Ngày nào cũng thế , cứ đến giờ là người đàn ông khốn khổ kia lại bị kéo sang phòng tra tấn để nhìn cảnh vợ mình bị kẻ khác hành hạ. Là chồng mà không bảo vệ nổi vợ và con mình thì thật sự không đáng sống chút nào. Sự tra tấn tinh thần mà ông đã phải nhận còn nặng nề hơn những gì người đàn bà mang bầu kia phải chịu. Thậm chí đã có lần người đàn ông từng tung hoành ngang dọc ấy phải quì xuống cầu xin con sói hoang tàn bạo ấy. Nhưng rồi gạt đi tất cả , hằng đêm hai vợ chồng vẫn hỏi thăm về những vết thương trên người nhau trong khi ăn những thứ cơm hẩm canh thiu vẫn còn đang thấm đầy máu. Và rồi khi đứa trẻ ấy ra đời với những tiếng khóc đầu tiên thì cũng là lúc người mẹ ra đi . Để bảo toàn tính mạng cho đứa trẻ ấy, người bạn thân cùng buồng giam của người cha đã ngộ nhận rằng ông đã cưỡng hiếp bà mẹ và khiến cho đứa trẻ chết khi chưa kịp trào đời. Kể từ đó, người cha cũng những người bạn tù của ông đã thay nhau chăm sóc và bao bọc thằng bé . Đêm nào cũng thế , khi đám lính canh đã ngủ hết , ông lại bí mật bế con qua một đường hầm nhỏ sang buồng bên để xin sữa của các cô tù binh ở đó. Đứa bé ấy đối với những con người khốn khổ trong nhà tù ấy là biểu tượng cuối cùng của sự sống nơi chết chóc này. Đó là một mầm non mọc lên giữa cái nơi hoang mạc lạnh giá . Nhưng đến khi đứa trẻ ấy được năm tuổi thì cũng là lúc Samael biết chuyện. Hắn chia tách hai cha con họ rồi nhốt thằng bé vào cái nhà ngục tăm tối đáng sợ nhất nơi ấy và hành hạ nó còn hơn cả người lớn. Con quái vật ấy đã mong rằng có thể vùi dập mầm non mới nhú này. Nhưng những trận đòn roi và nhục hình đã tôi luyện nên một cậu bé trơ lì với tinh thần thép. Chỉ vài tháng sau , nó đã có thể dùng tay không giết chết hai tên quản ngục dám nói xấu ba nó. Rồi một thời gian sau, cậu quen một chú quỉ lùn tốt bụng có tên Buggy đã giúp cậu thoát khỏi nhà tù này và đưa cậu đến trần gian. Ở đó, cậu đã may mắn được người phụ nữ góa bụa nhận nuôi và đặt cho cái tên Tuck Harrison . Nhưng những kí ức đau buồn ở Den Of Evil không bao giờ có thể phai nhạt trong tâm trí người con trai với làn da đen sạm ấy. Sau khi theo Brad tìm hiểu sức mạnh của bản thân, cậu bắt đầu luyện võ với mong muốn sau này có thể quay lại để cứu cha và trả thù cho mẹ mình.
Xem đến đây Zack như đã lặng người đi. Sheila và sư phụ cậu đã đúng. Cậu không phải là những người duy nhất bị tổn thương vì cuộc chiến vô nghĩa này. Ít ra cậu cũng đã có một tuổi thơ yên ấm với một gia đình hạnh phúc. Nhưng có những người thậm chí đã phải hi sinh cả tuổi thơ- những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời vì ham muốn của những kẻ vô tâm như Tuck và chắc chắn khắp trần thế này cũng còn rất nhiều con người như thế. Đến giờ Zack mới hiểu ra rằng cậu nợ Chúa một lời cảm ơn vì ngã rẽ cuộc đời này. Những năm tháng chỉ biết cắm đầu vào game và những ham muốn vật chất thông thường của cuộc sống hối hả đã tạo nên một gã ích kỉ và hẹp hòi. Nhưng từ nay con ngươi được giác ngộ lí tưởng cuộc sống ấy sẽ sống chậm lại để cảm nhận và thông cảm hơn với những người khác. Và để kết thúc bài học ấy , câu hỏi nhưng mang tính chất bắt buộc của nhân vật chính trong câu chuyện này đã đưa cậu trở lại với thực tại
- Giờ mày còn định cản tao nữa không ?
To be continued
CHAPTER 9 : DEN OF EVIL - PART 1
Vậy là đã hai tháng kể từ khi Brad ra đi . Nỗi đau mất đi một người bạn cũng đã dần nguôi ngoai. Mọi người lại gạt đi nước mắt để trở về với cái hối hả của cuộc sống nơi trần thế. Thời gian cho đến khi những người hùng của chúng ta phải đối mặt với thành viên của Hội Đồng chỉ còn tính bằng ngày. Thế rồi vào một buổi chiều đầy nắng và cát, khi Zack, hai sư muội và đám con trai đang luyện tập thì bỗng có sự xuất hiện của hai vị khách không mời mà tới
- Xin lỗi nhưng bọn này có làm phiền mọi người không nhỉ ?
Người nói câu này không ai khác ngoài Quinn . Đi sau nó lúc ấy là một người thanh niên chừng 25 tuổi. Từ đấu đến chân của hắn đều rực lên một màu đỏ rực như ngọn lửa địa ngục không bao giờ tắt. Đôi mắt hắn khi không được bảo hộ bởi cặp kính râm đang đeo thật không khác một địa ngục song song ẩn dấu bên trong hắn vậy. Một kẻ như vậy mà trên người lại không có chút hắc khí hay ngôi sao năm cánh nào. Trong khi đám con trai vẫn còn đang bán tín bán nghi về thân phận của kẻ bí ẩn này thì Zack đã cầm đèn chạy trước ô tô
-Mày muốn gì nữa đây hả Quinn - Cậu nói- Chẳng lẽ tàn phá như vậy vẫn chưa đủ với mày sao ?
- Gì mà cáu vậy nhỉ - Quinn cười khẩy - Tao chỉ đến đây để cho mày có cơ hội đoàn tụ với ông bạn có thể đã chết cháy của chúng ta thôi mà
- Ý mày là Brad vẫn ....- Zack như không tin vào tai mình nữa
- Đúng thế đấy- Quinn gật đầu - Hiện tại nó đang bị giam giữ ở Den Of Evil - Nhà ngục được canh phòng nghiêm ngặt nhất gia trang nhà tao. Nếu như bây giờ chúng ta không đi ngay thì chỉ khoảng nửa tiếng nữa thôi nó sẽ bị tử hình đấy
- Vậy thì chúng ta còn chờ gì nữa - Tuck nắm chặt cây thương trên tay- Mọi người chuẩn bị đi , chúng ta sẽ lên đường ngay bây giờ !
- Khoan đã nào ! - Zack vội nói -Mày đang nghĩ cái quái gì vậy Tuck ? Tao biết mày và nó là bạn thân nhưng mày không hiểu chuyện này phi logic thế nào sao ? Có kẻ thù nào điên đến mức giúp mày giải cứu đồng đội không chứ.Trừ khi nó muốn lật đổ cha nó và lên làm vua, nhưng với một thằng chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng thì chẳng lẽ nó lại thừa hơi đến vậy sao ? Hằng ngày mày là người cẩn thận và có tư chất lãnh đạo trong chúng ta, điều gì đã khiến mày bạo động như thế ?
- Tao cũng ghét phải hạ thấp sĩ khí của mọi người nhưng Den Of Evil là nơi được canh phòng cẩn mật nhất Ngục Giới - Harold nói - Nghe đồn Diablo đã xây dựng lại và biến nó thành một tòa thành kiên cố sau khi mà các đấu sĩ đá phá nó trước đây. Liệu chúng ta có nên đợi sư phụ Cain về không ?
Vậy là mọi người bắt đầu chụm đầu vào nhau mà tranh luận như chưa bao giờ được làm điều này trước đây.Người thì đồng ý, rồi lại có tiếng tặc lưỡi phản đối hay những kẻ chỉ biết đứng nhìn, nhưng rồi quay đi quẩn lại vẫn chẳng đi đến đâu. Nhưng rồi giọng nói của gã thanh niên kia đã thu hút sự chú ý của họ
- Đúng là ta đã xây dựng nên Den Of Evil nhưng giờ cả cái pháo đài ấy hay chính ngôi nhà ta đã dành cả đời để vun đắp giờ cũng không còn là của ta nữa rồi - Kẻ ấy thở dài
Trong khi những người khác vẫn đang ngơ ngác trước lời nói ấy thì hắn ta đã trấn an tinh thần họ bằng một nụ cười để lộ hàm răng vẫn còn thấm nguyên máu tươi
- Nếu lũ nhóc các ngươi cần một gã trông trẻ thay cho Cain thì Đại Ma Vương ta sẽ làm việc đó. Ta đang cho các ngươi một ân huệ đấy. Sao ? Các người thấy thế nào ?
- Được rồi !- Tuck quyết định rất nhanh- Bọn ta đồng ý giúp ngươi trở lại ngai vàng . Nhưng điều này không có nghĩa rằng chúng ta hòa đâu đấy
-Từ từ đã nào- Zack vội giữ tay Tuck lại - Mày có biết mày vừa bắt tay với kẻ ranh mãnh và tàn ác nhất tam giới không đấy ?
- Lần này thì tao đồng ý với Tuck - Ted nêu ý kiến- Đây có lẽ là cơ hội duy nhất để chúng ta quậy phá tưng bừng một phen, hơn nữa bọn tao đã thề trung thành cả đời với người đã tuyển mộ bọn tao. Thế nên cho dù có chết thì cũng đáng lắm mày ạ !
Đến nước này thì Zack không thể phản đối quyết định của những người lính quả cảm này nữa . Nhưng thật quá tàn độc khi để những người bạn của mình phải xông pha ở cái nơi đầy rãy nguy hiểm ấy. Như người ta vẫn nói, nếu không thể phản đối điều gì , hãy làm theo nó. Cậu chỉ còn biết quay đầu lại để nhớ những khuôn mặt kia trước khi bước vào cuộc chiến rồi quay về phía Quinn
- Mày sẽ đưa bọn tao đến đó kiểu gì đây ? Chả phải sư phụ bọn tao là người duy nhất trên cái mặt đất này biết đường đến Địa Ngục sao ?
Quinn lấy trong túi áo một khối cầu giống những khối được bày trong tủ của sư phụ Cain rồi ấn vào nút ở chính giữa để mở ra một cánh cổng không gian có ghi ba từ Den Of Evil bằng ngôn ngữ cổ. Tuck cùng đám con trai tiến vào trước , còn Zack dặn dò Sheila và Atlantis cẩn thận rồi bước vào cánh cổng ấy với hai cha con Diablo
Cánh cổng đóng lại sau lưng Zack ở một ngọn đồi cao chỉ cách Den Of Evil chưa đầy nửa cây số. Từ nơi ấy người ta có thể nhìn thấy toàn cảnh vùng đất khỉ ho cò gáy này. Đó thật sự là một vùng đất chết mà không nơi nào trên dương thế có thể sánh bằng. Mặt đất nơi đây không chỉ khô cằn mà còn bị đóng băng nữa. Không một thứ cây cỏ nào có thể tồn tại được dưới lớp băng vô tình ấy.Bầu trời lúc nào cũng tối đen như mực , thậm chí là một tia sáng nhỏ nhoi cũng chả thấy đâu. Xung quanh nơi ấy chỉ có bóng chim ăn xác thối đậu trên những cành cây xơ xác như để điểm thêm cho những bông tuyết từ trên trời rơi xuống sắc như dao lam đang cứa vào dây thần kinh cảm giác của những con người mới đặt chân đến vùng đất này.
Còn Den Of Evil - trung tâm của vùng đất sát nhân ấy - quả thật đúng như những gì người ta đã đồn đại. Đó là một pháo đài kiêm nhà tù được xây dựng kiên cố từ những khối băng khổng lồ và gai góc , xung quanh là những hàng rào thép gai và những cạm bẫy chết người kèm theo. Tầng tầng lớp lớp là những khẩu đại bác với sức hủy diệt cả một đoàn quân, mỗi tầng lại có hàng ngàn tiểu quỷ thường trực đứng canh. Đứng từ chỗ của Zack cũng có thể nghe thấy tiếng người kêu la từ bên trong cái địa ngục thật sự ấy.Có lẽ những nhà tù được coi là địa ngục trần gian cũng chỉ đáng xách dép cho cái nhà ngục này. Quả thật là một khi đã bị bắt vào đây thì có mọc cánh cũng khó thoát , nội bất xuất mà ngoại bất nhập
Đúng lúc ấy bỗng có tiếng trống rõng rạc cùng với tiếng khèn xuất trận vang lên từ bên trong tòa thành ấy. Cánh cổng pháo đài bỗng bật mở. Hàng vạn tiểu quỉ từ thây ma, dơi quỷ, ma sói , vân vân và vân vân ồ ạt tiến thẳng về phía ngọn đồi như cơn sóng thần đang ập vào bờ vậy. Khí thế như trẻ tre ấy thật sự có thể khiến cho những kẻ can đảm đến mấy cũng sẽ phải hoảng sợ
- Chết tiệt ! - Quinn nói- Có hai tháng mà nơi này đã thay đổi nhiều đến vậy sao ? Con phải nói thật là khả năng lãnh đạo của cha kém thật đấy !
- Xem ra Samael đã biết trước chuyện này rồi ! - Tuck quay đầu về phía Zack- Mày còn đợi gì nữa, gọi càng nhiều khô lâu càng tốt mau lên . Vụ này sẽ tàn bạo lắm đây !
Trong cái giờ phút mà ai cũng đang cuống lên như tơ vò ấy thì bản năng lãnh đạo của Diablo đã ngay lập tức phát huy tác dụng của nó. Hắn ném đi một vật tổ có hình thù kì lạ có hình đầu lâu về phía làn sóng tiểu yêu kia . Nó hút sạch những kẻ cản đường vào bên trong rồi lướt nhẹ trở về tay chủ nhân .
- Cái quái gì thế ?- Zack thốt lên
- À có gì đâu , chỉ là cái sọ dừa của lão Necromancer ấy mà. Cái lão thương nhân âm phủ bên Tàu cũng ngu thật - Diablo cười một cách sung sướng - Hàng xịn thế này mà lại cho không ta đây . Đời lắm kẻ không có não thật .Hà ! Hà !
- Ngươi ....- Zack định lao vào huyết chiến với Diablo một phen nhưng Ted đã kịp ngăn cậu lại
- Giờ này mà còn tào lao được nữa sao ? - Tuck chỉ thẳng vào kẻ rực rỡ nhất trong cả đám - Ta đang nói ngươi đấy đồ Đại Nhí Nhảnh .Nếu ngươi không xây nên cái đất chết tiệt này thì làm gì có chuyện ta phải đến đây cơ chứ ?
Nghe đến đây thì mặt Diablo bỗng đỏ tía tái như chính bộ đồ hắn đang mặc trên người . Nhưng hắn hiểu rằng đám con nít này là cơ hội cuối cùng để hắn xoay chuyển tình hình chính trị ở Địa Ngục lúc bấy giờ . Ngọn lửa đang định cháy bùng lên trong lòng hắn như bị chính kẻ tạo ra nó dập tắt vậy , nhưng dư âm của nó là một tràng những trách móc thậm tệ
- Nếu như các người không để hắn ta trốn thoát khỏi cái Đền ta không cần biết là gì kia thì liệu giờ này ta có khốn khổ như vậy không ? Lỗi này là của ai chứ ? - Diablo tức tối bỏ vào trong pháo đài trước
Khi đám cháy di động đáng ghét kia đã bỏ đi , Zack mới bắt đầu suy ngẫm lại những gì đã xảy ra từ đầu cuộc hành trình không hẹn trước này , mà đặc biệt là về Tuck. Từ lúc đến đây những biểu hiện của nó thật khác lạ so với thường ngày. Tính khí của cậu ta bỗng trở nên lạnh lùng như cái lạnh cắt da cắt thịt nơi này vậy . Nhưng đôi mắt kia lại tóe lửa như muốn nhấn chìm nơi này trong biển lửa của sự thù hận , ẩn chứa trong đó là một tâm sự khó nói mà . Và lại làm sao nó biết kẻ đứng đầu nơi này là Sama gì đó chứ ? Chắc chắn Tuck đã từng đến đây một lần rồi - Zack kết luận. Nhưng để hiểu rõ hơn về con người ấy , cậu nhẹ nhàng đặt tay lên vai của Tuck
Một chuỗi những hình ảnh như những dòng kí ức bị lãng quên lâu ngày bỗng hiện lên trong đầu cậu. Một cuốn Album về cuộc đời người thanh niên trẻ được hình thành với bao xúc cảm mà con người khó lòng có thể diễn tả được
Một sự thật động trời nhưng cũng đáng xúc động được tiết lộ và thậm chí nó còn vượt qua những gì Zack có thể nghĩ tới
Đó là câu chuyện về một cặp vợ chồng bán thần vốn là những chiến tướng dưới quyền của Izual trong trận chiến cuối cùng của ông ta với quỉ dữ. Nhưng thậm chí đến lúc ra trận, người chồng ấy vẫn không biết rằng vợ mình đã ra trận giết giặc khi đang mang trong mình một hình hài bé trai chưa đầy một tuần tuổi , chỉ khi cả hai người họ đã bị bắt giam dưới địa ngục rồi bị chuyển đến Den Of Evil thì người lính ấy mới thấy bà ốm nghén lần đầu tiên . Những cảm xúc từ vui sướng , sợ hãi cho đến lo lắng cứ liên tiếp ập đến người đàn ông nhạy cảm này . Đã có nhiều đêm ông đã định cầm theo con dao lam lén sang phòng vợ mình để vứt bỏ cái tai nạn ngoài ý muốn này đi , nhưng thật may mắn rằng sự rắn rỏi của người đàn bà thép kia đã tiếp sức cho một tình yêu đẹp nảy nở ở cái nhà ngục tăm tối tưởng chừng không còn tình người này. Người cha hằng ngày hi sinh từng phần bữa ăn của mình cho người mẹ bị nhốt ở buồng giam bên cạnh đang mang trong mình đứa con độc nhất của ông. Còn người mẹ ấy dù chín tháng mang nặng đẻ đau nhưng vẫn phải chịu những trận đòn roi từ đám quản ngục như bao con người bất hạnh khác bị bắt vào đây . Đến khi cái bụng bầu của bà bắt đầu to ra và để cho Samael ( Con sói chín đuôi cai quản nhà ngục này ) biết chuyện , hắn còn đánh đập bà thậm tệ hơn bất kì gã tù nhân to khỏe nào. Ngày nào cũng thế , cứ đến giờ là người đàn ông khốn khổ kia lại bị kéo sang phòng tra tấn để nhìn cảnh vợ mình bị kẻ khác hành hạ. Là chồng mà không bảo vệ nổi vợ và con mình thì thật sự không đáng sống chút nào. Sự tra tấn tinh thần mà ông đã phải nhận còn nặng nề hơn những gì người đàn bà mang bầu kia phải chịu. Thậm chí đã có lần người đàn ông từng tung hoành ngang dọc ấy phải quì xuống cầu xin con sói hoang tàn bạo ấy. Nhưng rồi gạt đi tất cả , hằng đêm hai vợ chồng vẫn hỏi thăm về những vết thương trên người nhau trong khi ăn những thứ cơm hẩm canh thiu vẫn còn đang thấm đầy máu. Và rồi khi đứa trẻ ấy ra đời với những tiếng khóc đầu tiên thì cũng là lúc người mẹ ra đi . Để bảo toàn tính mạng cho đứa trẻ ấy, người bạn thân cùng buồng giam của người cha đã ngộ nhận rằng ông đã cưỡng hiếp bà mẹ và khiến cho đứa trẻ chết khi chưa kịp trào đời. Kể từ đó, người cha cũng những người bạn tù của ông đã thay nhau chăm sóc và bao bọc thằng bé . Đêm nào cũng thế , khi đám lính canh đã ngủ hết , ông lại bí mật bế con qua một đường hầm nhỏ sang buồng bên để xin sữa của các cô tù binh ở đó. Đứa bé ấy đối với những con người khốn khổ trong nhà tù ấy là biểu tượng cuối cùng của sự sống nơi chết chóc này. Đó là một mầm non mọc lên giữa cái nơi hoang mạc lạnh giá . Nhưng đến khi đứa trẻ ấy được năm tuổi thì cũng là lúc Samael biết chuyện. Hắn chia tách hai cha con họ rồi nhốt thằng bé vào cái nhà ngục tăm tối đáng sợ nhất nơi ấy và hành hạ nó còn hơn cả người lớn. Con quái vật ấy đã mong rằng có thể vùi dập mầm non mới nhú này. Nhưng những trận đòn roi và nhục hình đã tôi luyện nên một cậu bé trơ lì với tinh thần thép. Chỉ vài tháng sau , nó đã có thể dùng tay không giết chết hai tên quản ngục dám nói xấu ba nó. Rồi một thời gian sau, cậu quen một chú quỉ lùn tốt bụng có tên Buggy đã giúp cậu thoát khỏi nhà tù này và đưa cậu đến trần gian. Ở đó, cậu đã may mắn được người phụ nữ góa bụa nhận nuôi và đặt cho cái tên Tuck Harrison . Nhưng những kí ức đau buồn ở Den Of Evil không bao giờ có thể phai nhạt trong tâm trí người con trai với làn da đen sạm ấy. Sau khi theo Brad tìm hiểu sức mạnh của bản thân, cậu bắt đầu luyện võ với mong muốn sau này có thể quay lại để cứu cha và trả thù cho mẹ mình.
Xem đến đây Zack như đã lặng người đi. Sheila và sư phụ cậu đã đúng. Cậu không phải là những người duy nhất bị tổn thương vì cuộc chiến vô nghĩa này. Ít ra cậu cũng đã có một tuổi thơ yên ấm với một gia đình hạnh phúc. Nhưng có những người thậm chí đã phải hi sinh cả tuổi thơ- những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời vì ham muốn của những kẻ vô tâm như Tuck và chắc chắn khắp trần thế này cũng còn rất nhiều con người như thế. Đến giờ Zack mới hiểu ra rằng cậu nợ Chúa một lời cảm ơn vì ngã rẽ cuộc đời này. Những năm tháng chỉ biết cắm đầu vào game và những ham muốn vật chất thông thường của cuộc sống hối hả đã tạo nên một gã ích kỉ và hẹp hòi. Nhưng từ nay con ngươi được giác ngộ lí tưởng cuộc sống ấy sẽ sống chậm lại để cảm nhận và thông cảm hơn với những người khác. Và để kết thúc bài học ấy , câu hỏi nhưng mang tính chất bắt buộc của nhân vật chính trong câu chuyện này đã đưa cậu trở lại với thực tại
- Giờ mày còn định cản tao nữa không ?
To be continued