08-17-2015, 06:11 PM
Trích dẫn:CHAPTER 28 : THE DEADLY ALLIANCE
Trong khi ở nhà mọi chuyện đang rối tung lên thì chuyến hành trình của Tuck cũng tai ương không kém. Đây đã là hệ mặt trời thứ năm mà cậu ta đã đi qua , cũng đồng thời là gần nửa tháng Tuck chưa được gặp lại đồng đội. Chưa kể mỗi lần dịch chuyển không gian cậu ta lại phải hao một lượng lớn năng lực nội tại của cơ thể. Trông cậu ta gầy đi trông thấy , gương mặt bắt đầu hóp lại , mỗi ngày số tiền trên người cậu ta lại bớt dần . Giờ chỉ với chưa đến 100 đô , việc kéo dài cuộc hành trình mò kim đáy bể này quả thật là quá sức với cậu ta. Vậy là khi đang ở một phòng trọ nhỏ gần một khu chợ đông người qua lại ở Bat - đa , Tuck quyết định dừng lại một lúc . Cậu lấy cuốn sổ nhỏ trong cặp cùng với cây bút bi và bắt đầu phác thảo lại tấm bản đồ các hệ vũ trụ của Dave theo trí nhớ. Cậu ta đã tìm khắp những nơi có liên quan đến lửa , từ những lục địa nóng nhất trong vũ trụ , những hệ mặt trời nóng nực không có sự sống và thậm chí là những sa mạc với những bãi cát trải dài đến vô tận. Nhưng tất cả sự tìm kiếm ấy đều dẫn cậu ta đến một ngõ cụt giống nhau. Biết phải đi đâu để tìm một kẻ chán đời ngán ngẩm thời cuộc đang cần một cú hích để thúc đẩy bây giờ nhỉ ?
Đúng lúc ấy dưới tầng một có tiếng đánh nhau , tiếng bát đua vỡ choang choang mà thậm chí đang ngồi trên tầng ba mà Tuck còn nghe thấy. Nhà trọ này cho người ở thuê ở tầng hai và tầng ba. Còn tầng một được dùng là quán rượu để phục vụ cho bọn vô công rồi nghề hay những người thỉnh thoảng cao hứng vào đây bỏ vài đồng để uống vài li. Chắc mấy chuyện thế này cũng hay xảy ra thôi mà - Tuck thoáng nghĩ rồi lại cắm đầu vào cuốn sổ trên tay. Thế nhưng tiếng nổ phát ra từ bình ga dưới nhà lại khiến cậu ta giật thót. Tâm trí Tuck răn đe cậu ta không nên đặt chân ra khỏi phòng để tránh những chuyện thị phi không đáng có , nhưng rồi có điều gì đó đã khiến Tuck mở cửa phòng bước từng bước cẩn trọng xuống nhà , tay mang theo cây bút bi để sẵn sàng biến nó thành cây trường thương mà cắm vào cuống họng kẻ nào cản đường mình. Thế rồi một cảnh tượng tan hoang xuất hiện trước mặt Tuck khi cậu ta đặt chân xuống đến nơi. Cả khu vực trước quầy rượu đã trở thành một biển lửa.Bàn ghế không có một cái nào còn nguyên vẹn , nằm lăn lóc khắp nơi như để khỏa lấp những chỗ trống trong quán rượu vậy. Cửa sổ bị bắn tung ra ngoài , vỡ nát thành nhiều mảnh vụn. Trong hay ngoài quán đều có mấy cái xác người đã chết cháy. Bên ngoài người ta bắt đầu tụ tập trước cửa quán , còn có mấy người vội chay đi báo công an. Nhưng lúc này Tuck không muốn tập trung vào điều đó. Đôi mắt cậu ta đang hướng về gã thanh niên mặc quần jean áo phông đen vẫn còn nguyên vẹn sau vụ nổ vừa rồi. Kẻ ấy đang lấy từng chai trên chạn rồi cứ thế uống cạn , mặc cho đồng lửa xung quanh đang dần bao kín lấy mình. Và chắc chắn không một Hỏa Thuật Sư nào khắp tam giới này giám làm điều ấy , trừ một người
Quinn !
Tuck lớn tiếng gọi bạn không chỉ để nói lên sự vui mừng khôn xiết trong lòng mình mà còn để nhắc nhở cái thằng đã chìm đắm trong men say ấy về hiểm họa ở ngay cạnh nó , nhưng đôi mắt tái dại đi của Quinn là đủ để Tuck phải vượt qua biển lửa , đấm thẳng vào đan điền khiến thằng bạn nát rượu của cậu ta ngất đi , rồi cõng cái thân hình nồng nặc mùi rượu ấy mà nhảy ra ngoài qua cái cửa sổ gần đó. Có tiếng còi xe cảnh sát và xe cứu hỏa đang tiến tới , không một chút đắn đo , Tuck vội kéo lê Tuck lên một cái xe máy cà tàng gần đó khi mọi người trong thị trấn vẫn đang tập trung vào vụ hỏa hoạn rồi cứ thế mà rong ruổi trên những thềm cát trải dài đến tít chân trời xa. Đi quá vội nên cậu ta đã quên luôn khối cầu dịch chuyển và những vật dụng cần thiết ở nhà trọ. Và khi trời đã nhá nhem tối và Quinn cũng đã dần tỉnh rượu thì cái xe máy cũng được nghỉ chân ở một thị trấn hẻo lánh. Tuck dìu bạn xuống xe ngồi bên vệ đường rồi mở nắp xe ra xem. Xăng trong xe không đủ đi quá ba cây số nữa , vậy chắc đêm nay phải trú nhờ ở đây thôi - Tuck nghĩ thầm. Thế rồi có một cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ đi làm về khuya đã khiến cậu ta phải chú ý
- Kì lạ nhỉ ? - Người đàn bà mập ú mặc bộ váy trắng quấn một chiếc khăn đỏ quay sang người bạn gầy còm nhom mặc bộ váy màu xanh của mình khi họ đi qua một ngôi nhà tạm với cánh cửa gỗ đang có dấu hiệu mục nát - Bà có biết mấy hôm nay Maurice đã đi không ?
- Tôi chịu - Người kia nói - Chỉ thấy bà ấy bảo phải đi lên tỉnh vài ngày sẽ về , nhưng sao giờ chưa thấy về nhỉ ?
Hai người phụ nữ cứ thế hỏi nhau qua lại như vậy , cho đến khi bóng họ đã dần khuất xa , Tuck mới rón rén bước đến trước căn nhà ấy. Hồi mới đến trần gian , Tuck cũng đã từng phải lăn lộn đủ nghề để kiếm sống. Từ rửa bát thuê , chạy bàn cho đến cả ăn cắp vặt , chưa có cay đắng và khổ cực nào mà cậu ta chưa từng trải qua. Do vậy Tuck nhanh chóng hiểu được căn nhà tạm này sẽ là nơi trú ẩn tốt cho cả hai người họ. Cũng xin đừng hỏi tại sao cậu ta có thể hiểu mấy thứ tiếng bản địa không trùng với ngôn ngữ quốc tế này . Là người đã sống nhiều kiếp , đi nhiều nơi nên có thế nói đó là gã biết nhiều thứ ngôn ngữ nhất trong cả bọn. Chưa kể vốn có nghề bẻ khóa cửa để trộm bánh ở mấy tiệm bánh ngọt nên cái ổ khóa hạng bét kia không là gì đối với Tuck. Cậu lấy cái bút bi trong túi áo ra , rồi cẩn thận mở khóa trong khi gây ra ít tiếng ồn nhất có thể. Mở được cánh cửa gỗ cọt kẹt ra , Tuck mới thấy một căn nhà tồi tàn tạm bợ chỉ hơn chút xíu so với cái chuồng heo , nhưng thôi cũng không còn cách nào khác - Tuck cố nén tiếng thở dài. Cậu ta liếc ngang nhìn dọc xung quanh , cho đến khi chắc chắn rằng xung quanh mình không có ai thì mới dìu Quinn vào trong nhà , đóng cửa lại. Quinn nặng nề hạ người xuống cái võng trong nhà mà đung đưa theo nhịp của nó. Thế rồi cứ thế cái thằng vốn đã quen được cưng chiều ấy nôn thốc nôn tháo ra sàn nhà những thứ đồ uống có cồn mà nó đã nốc biết bao ngày qua. Còn Tuck không nói không rằng bỏ lên nóc nhà ngồi một lúc. Nếu nó uống được nhiêu đó thì cũng không chết được - Tuck tặc lưỡi. Không phải là người có nhiều suy tư với bản tính hồn nhiên như Zack nên cậu ta lại có nhìn thật thực tế về tương lai trên bầu trời đầy sao kia. Tất cả những gì mà Tuck mong muốn là có thể sống một cuộc sống như những đứa bạn cùng chăng lứa. Có một gia đình có ba và mẹ , được đi học , chơi bóng rổ , vào đại học , lao vào đời kiếm tiền , lấy vợ rồi sinh vài cô cậu Tuck - con. Đời người chỉ cần có vậy chứ nào đâu cao sang gì. Cứ như vậy , Tuck ngồi trên đó và suy nghĩ về những vấn đề có phần hơi lớn hơn so với tuổi đời của mình , cho đến khi thấy có chai rượu đung đưa trước mặt mình
Uống không ?
Tuck gạt phắt chai rượu ra. Tuy được coi là nam tính cái thời còn đi học nhưng cậu ta lại là người kị rượu bia. Còn đối với một kẻ đã không còn gì để bám víu như Quinn thì việc mở chai rượu nấu lậu rồi cứ thế uống ừng ực một hơi hết nửa chai không là gì so với những chuyện nó đã trải qua. Không thể chịu đựng được hơn nữa, Tuck giật luôn cái chai trong tay Quinn rồi đổ thẳng rượu vào mặt bạn mình
- Mày nhìn lại bản thân mày đi ! - Tuck lớn tiếng - Mày đã nghĩ cái quái gì khi đâm đầu vào mấy thứ chết người này hả ? Tao không cần biết mày đã được nuông chiều như thế nào , nhưng chẳng lẽ mày chấp nhận ngồi đây nhìn những kẻ khác lấy đi những thứ thuộc về mày ư
- Của tao ? - Quinn đáp trả - Của tao hay là của cha tao ? Thời thế thay đổi rồi mày không thấy sao . Chẳng lẽ mày định cứ thế đâm đầu vào cái ngõ cụt bao nhiêu lần nữa đây !
Tuck hiểu nói chuyện với một kẻ đang say trong khi đang nổi cáu không khác gì tự mình đi phân trần mọi chuyện với cái đầu gối , nên phải đợi môt lúc sau cậu ta mới lại lên tiếng
- Nếu tao nói rằng bọn tao sẽ làm mọi cách để đưa mày trở lại ngai vàng thì sao ?
- Hừ ! - Quinn nhăn mặt - Có từng ấy người mà tụi mày muốn đánh gục hàng trăm binh đoàn đang ráo riết đi săn cái đầu của chúng mày hay sao ? Và lại nếu tao có giành lại được những thứ đã mất thì mày có muốn dí dao vào cổ tao sau khi mọi chuyện đã xong xuôi hay không ?
- Zack đã trở thành một vị thần - Tuck đáp - Chưa kể giờ chúng tao đã có sẵn một binh đoàn tuy không đông nhưng cũng đủ để làm một trận ra trò. Tao biết mày và nó luôn xích mích với nhau , nhưng ít nhất hãy dẹp bỏ những bất đồng cá nhân sang một bên dù chỉ một lần được không ? Tao biết vẫn còn những Ác Thần theo phe cha mày vẫn đang chờ cơ hội để phụng sự mày. Sao mày không thử nhờ vả sự giúp đỡ của họ xem
Quinn nghe cũng có vẻ suôi tai , nhưng nó cần suy nghĩ nhiều hơn. Chuyện này đã đi quá xa so với một cuộc chiến thông thường. Đây là chiến tranh , chỉ đi sai một nước cờ có thể sẽ vô tình lấy đi mạng sống của rất nhiều con người. Nhưng rồi nó đứng phắt dậy , lấy trong tay một khối cầu dịch chuyển giống hệt lần ở Den Of Evil ra
- Tao sẽ giúp mày nốt lần này - Quinn mân mê khối cầu trong tay - Còn mọi chuyện chúng mày sẽ phải tự làm hết đấy !
Quinn nói rồi mở một cánh cổng không gian màu đỏ rực dẫn đến địa ngục. Tuy không nói ra bằng lời nhưng Tuck cũng đủ hiểu
Một liên minh đã được thành lập