01-13-2015, 01:17 PM
Dạ em lớp 12 rồi nên thỉnh thoảng mới up đc chap mới các bác thông cảm nhé !!!
CHAPTER 19 : TEAM UP
Đợi đến lúc đàn dơi đã bay khỏi nghĩa địa và con ngựa bất kham của mình đã hạ hỏa phần nào , tên kị sĩ thần bí kia mới bắt đầu nói những lời đầu tiên của chính hắn
- Lâu quá rồi nhỉ ? Bà vẫn khỏe chứ ? Asmora ?
Zack thở dài một tiếng , thật may mắn vì đây không phải Theodore - Cậu bạn thân hồi còn học cấp hai - nhưng sự gần gũi và quen thuộc đến khó chịu này vẫn làm cậu ta cảm thấy phân vân phần nào. Trong khi ấy , cuộc trò chuyện của những người lâu ngày mới gặp lại vẫn đang tiếp tục diễn ra
- Cảm ơn Drak , nếu ông vẫn còn phản ứng với cái tên ấy - Asmodeus cười nhạt, gương mặt vẫn lộ rõ vẻ khinh miệt - Tôi vẫn khỏe như cái hồi ông lộ cái bộ mặt thật khốn nạn rồi phủi đít bỏ đi ấy !
Nghe vậy Drak không đáp lại. Hắn chỉ cúi gục đầu xuống rồi thở dài một tiếng. Chỉ vậy thôi cũng đủ để Zack lờ mờ nhận ra được về một chuyện gì đó khủng khiếp đã xảy ra với tên kị sĩ bóng đêm này. Nó đã khiến hắn ta từ một chiến binh hiên ngang và dũng mãnh trên lưng ngựa trở thành một kẻ nhỏ bé và khiêm nhường biết bao. Nhưng rồi gạt đi tất cả những phiền muộn ấy , hắn lại ngẩng đầu lên mà đáp
- Tôi tự hỏi điều gì đã khiến bà phải trở về cái thời khỉ ho cò gáy này vậy nhỉ ? Chả phải thế kỉ 21 đang đem lại cho bà rất nhiều niềm vui từ sự rạn vỡ của trần thế hay sao ?
- Hừ ! - Asmodeus triệu hồi cây quyền trượng có gắn hình bông hoa hồng về tay - Câu ấy tôi phải hỏi ông mới đúng chứ ? Thiên sứ Thederal ? Hay tôi phải gọi ông là Đọa Thiên Sứ mới đúng nhỉ ?
- Thôi nào Asmora ! - Thederal nói nhưng thanh kiếm của ông ta lại phát ra thứ sức mạnh của chính nghĩa dù có phát ra những luồng sát khí đáng sợ - Tại sao chúng ta lại cứ phải càu nhàu nhau mãi về chuyện đã rồi vậy nhỉ ?
Nói đên đây thì một đôi cánh nhuốm màu của màn đêm bỗng hiện ra từ lưng của Thederal. Đến lúc này thì không thể nói gì hơn được nữa. Đó chính là dấu ấn của những kẻ bị ánh sáng của Thượng Đế ruổng bỏ. Thảo nào Zack cảm thấy có điều gì đó kì lạ của gã kị sĩ ẩn mình trong màn đêm này. Tuy người hắn tỏa ra rất nhiều sát khí nhưng nó lại tạo cho cậu ta cảm giác an toàn như người ta tìm được chỗ sưởi ấm giữa trời đông giá rét vậy. Nhưng điều mà Zack không thể hiểu nổi là điều gì đã khiến một thiên thần sa ngã đến như thế ? Dù đã đọc qua kinh thánh hay những câu chuyện tâm linh thì cậu ta cũng không thể giải thích nổi cái lí do ấy. Để rồi khi đã chứng kiến tận mắt một đọa thiên thần với đôi cánh đen đang kiêu hãnh trong bầu trời đêm bằng xương bằng thịt , Zack mới ngộ ra một chân lí : " Đơn giản bởi thần là quỉ bởi quỉ là thần mà thần cũng là quỉ " . Nếu như bỏ qua những đặc điểm về hình dáng bên ngoài , liệu thiên thần và quỉ dữ có khác nhau là mấy ? Họ đều sử dụng những thứ sức mạnh thần bí và siêu nhiên để có thể chiếm được đức tin và sự sùng bái của con người. Nếu thiên đường cử những thiên thần trong bộ đồ trắng để đưa những người đã khuất về cõi vĩnh hằng thì địa ngục lại giao việc ấy cho những gã thần chết trong bộ áo choàng đen và cây lưỡi hái đáng sợ. Thậm chí hệ thống phân cấp của cả hai phe cũng y hệt nhau , chỉ có điều là thay đổi về tên gọi mà thôi. Nhưng suy đi cũng phải tính lại , bởi như người ta vẫn nói : " Càng nhiều người thì càng có nhiều lựa chọn ". Thật kì lạ ! Đã có biết bao nhiêu câu chuyện về những thiên thần đã bị đày đọa vì cái tội làm phản , nhưng những câu chuyện tương tự về ác quỉ " xa đọa " thì tìm mãi cũng chẳng thấy đâu. Thế mới biết khả năng thuyết phục và " quảng bá " của Azeroth khá đến mức nào. Phải chăng những thiên thần bị coi là sa ngã ấy cũng đã mang trên mình cái khát vọng như chàng nhị huyết Zachary Law của hiện tại hay không ?
Trở lại với thực tại sau những suy nghĩ tản mạn ấy , Zack định nhẹ nhàng bước chân đi mà không để lại sự chú ý. Nhưng khổ nỗi cánh cổng lúc trước vừa bị mở tung nay lại bị đóng chặt bởi nhừng luồng sát khí đang hiện diện khắp cái nghịa địa này. Bấy giờ Zack mới bắt đầu thấy sợ. Cậu cảm giác như thể đang xem đoạn Intro trong game trong game giữa nhân vật chính và trùm cuối vậy, chỉ có điều là thiếu mất nút Skip mà thôi. Nhưng chưa bao giờ anh chàng lúc- nào - cũng - bỏ -qua ấy lại cảm thấy bất lực như thế này. Cậu cảm thấy khó chịu khi không thể bỏ qua đoạn hội thoại nhàm chán này mà lao thẳng và cuộc chiến. Nhưng bản thân cậu cũng muốn moi móc thêm được gì đó từ cuộc nói chuyện mang nhiều ẩn ý này. Cái mũ sắt kín như bưng vẫn còn trên đầu gã kị sĩ thì không biết chắc được liệu mũi kiếm của hắn có chĩa về phía mình. Hơn nữa, với sát khí ở cấp Ác Tặc , chắc chắn Thederal cũng chỉ ngang ngửa với Asmodeus mà thôi. Cùng với sự hô ứng của Blood Raven , không sớm thì muộn hắn cũng bại dưới tay hai ả đàn bà ác độc này. Và với bản tính thương người mà dễ dãi , sẽ không có chuyện Zachary Law chấp nhận sự bất công này
Kể từ lúc Zack vận hỏa kình rồi tiến đến cạnh con chiến mã đang thở những tiếng phì phò tức giận thì cũng thì cũng là lúc cuộc hội thoại chính thức kết thúc. Không khí lúc ấy tĩnh lặng đến mức người ta có thể nghe thấy từng hơi thở nhỏ nhất được phả ra trong cái khu vực chết chóc ấy , cả tiếng con hắc mã dùng lưỡi thay răng nghiền cỏ cũng không ngoại lệ. Và khi nhận ra rằng mình không thể tránh khỏi một cuộc chiến một mất một còn , Thederal đành xuống ngựa rồi vuốt nhẹ vào bờm con chiến mã, còn chiến hữu của ông lại cứ giụi đầu vào vai chủ với một ánh mắt yếu đuối khác hẳn như lúc mới đặt chân xuống mặt đất này
- Ngoan nào ! Herasus của ta ! - Thederal nhẹ nhàng nói - Hãy đưa những hộ vệ kia đến chỗ an toàn nhé - Ông phải dừng lại một lúc vì con ngựa cứ liếm vào mặt chủ như thể đây là lần cuối họ gặp nhau vậy - Thôi nào .... nghe lời ta đi ! Xong việc ta sẽ tìm ngươi sau . Đi đi !
Một dòng magma giống như nước mắt chảy dài trên gương mặt của Herasus khi nó điệu đà quay gót đi theo lệnh của chủ nó. Những giọt magma nhỏ xuống mặt đất tạo nên những tiếng " xèo xèo " nghe đến não ruột. Có lẽ đôi bạn tri kỉ ngàn năm này nên là tấm gương tiêu biểu mới đúng. Và như muốn chút giận lên một ai đó, cái đuôi của Herasus táng thẳng vào mặt Zack. Cái tiếng " chát " rõ to vang lên cứ như thể sự bất lực của một cô gái trước gã bạn trai khốn nạn của cô ta vậy , mà ai cũng biết kẻ ấy là ai rồi đấy. Thế rồi con chiến mã húc đổ cánh cổng , hất tất cả mọi người lên lưng rồi tung cánh hí vang mà bay lên trời để hòa vào bầu trời đêm bí ẩn. Nhưng trước đó, nó cũng không quên khè lửa để biến Ranger thành món thịt nướng lụi sặc mùi khét. Zack chỉ biết cầu nguyện cho mọi người sẽ an toàn đi khỏi đây rồi quay sang hỏi Thederal
- Này ! Nó sẽ đưa các chiến hữu của tôi đi đâu vậy ? - Tuy đã an tâm phần nào nhưng Zack vẫn không khỏi lo lắng
- Đừng lo ! - Thederal nhìn theo bóng Herasus dần khuất vào đêm tối - Họ sẽ an toàn thôi !
- Ừ ! - Zack đáp lại - Nhưng ông biết con ngựa của ông vừa gây ra rắc rối gì chứ ?
Nói đến đây thì cả hai người họ cùng quay về phía Blood Raven. Sự mất mát đến quá nhanh và kinh hoàng ấy vẫn còn đọng lại trên gương mặt ngơ ngạc của mụ. Đối với một người bình thường thì giờ này họ đã phải khóc lóc thảm thiết và gào lên như sắp phát điên. Nhưng đối với một con người đã không còn tâm hồn thì nỗi đau mất mát cũng chỉ như hạt cát bị cuốn phăng ra biển mà thôi. Và sự ngạc nhiên là những gì còn lại để che đi sự thiếu hụt ấy. Zack thà bị chị mắng mỏ bởi Barbara thường ngày còn hơn chịu đựng sự câm lặng đáng sợ này. Đó cũng là lúc cậu ta cảm nhận được những luồng gió lạnh sống lưng đang nổi lên làm mói tóc dài đỏ chóe của Blood Raven tung bay trong gió. Đôi mắt của bà ta đã chìm trong sắc đỏ sâu đậm hơn bao giờ hết với những luồng nội kình ngày một mạnh lên phủ quanh người. Sau lưng mụ , những tên cương thi tinh nhuệ được trang bị tận chân răng đang bắt đầu bò lổm nhổm dậy. Thấy không ổn, Thederal vội cắm cây kiếm của mình xuống đất. Một cơn chấn động bắt đầu làm rung chuyển mặt đất. Hàng vạn đấu sĩ đã từng bị Thederal ngay lập tức trở về từ cõi chết để tham gia vào cuộc chiến mà trắng đen lẫn lộn này. Nhưng điều làm Zack ngạc nhiên không phải là số lượng đáng kinh ngạc ấy mà là độ đa dạng của binh đoàn bất đắc dĩ này. Từ samurai và ninja của Nhật cho đến các đấu sĩ ở Đấu Trường Cổ Đại , cứ như thể mọi võ sĩ từ khắp nơi trên thế giới đã tụ hội về nơi này. Thậm chí thoáng đâu đó còn có mấy gã thần rừng nữa. Có lẽ trong những năm tháng vô công rồi nghề nơi hạ giới , Thederal đã chu du để tìm được một đối thủ phù hợp với mình. Và nụ cười không thành tiếng của ông ta đã chứng minh tất cả. Trận chiến này sẽ là một trang sách mới được kẹp thêm vào cuốn lịch sử nhân loại. Khắp nơi đều vang lên tiếng hò reo khiêu khích vang dội. Những đôi mắt sát khí đằng đằng như thể không còn có thể giữ được bình tĩnh nữa. Nhưng cả hai bên vẫn đang chờ đợi một phán quyết từ đấng tối cao để có thể đường hoàng bắt đầu sự tàn sát này. Để rồi khi một tia sét đánh ngang trời thì cũng là lúc mà chiến lệnh của Thederal được vang lên
GIẾT !
CHAPTER 19 : TEAM UP
Đợi đến lúc đàn dơi đã bay khỏi nghĩa địa và con ngựa bất kham của mình đã hạ hỏa phần nào , tên kị sĩ thần bí kia mới bắt đầu nói những lời đầu tiên của chính hắn
- Lâu quá rồi nhỉ ? Bà vẫn khỏe chứ ? Asmora ?
Zack thở dài một tiếng , thật may mắn vì đây không phải Theodore - Cậu bạn thân hồi còn học cấp hai - nhưng sự gần gũi và quen thuộc đến khó chịu này vẫn làm cậu ta cảm thấy phân vân phần nào. Trong khi ấy , cuộc trò chuyện của những người lâu ngày mới gặp lại vẫn đang tiếp tục diễn ra
- Cảm ơn Drak , nếu ông vẫn còn phản ứng với cái tên ấy - Asmodeus cười nhạt, gương mặt vẫn lộ rõ vẻ khinh miệt - Tôi vẫn khỏe như cái hồi ông lộ cái bộ mặt thật khốn nạn rồi phủi đít bỏ đi ấy !
Nghe vậy Drak không đáp lại. Hắn chỉ cúi gục đầu xuống rồi thở dài một tiếng. Chỉ vậy thôi cũng đủ để Zack lờ mờ nhận ra được về một chuyện gì đó khủng khiếp đã xảy ra với tên kị sĩ bóng đêm này. Nó đã khiến hắn ta từ một chiến binh hiên ngang và dũng mãnh trên lưng ngựa trở thành một kẻ nhỏ bé và khiêm nhường biết bao. Nhưng rồi gạt đi tất cả những phiền muộn ấy , hắn lại ngẩng đầu lên mà đáp
- Tôi tự hỏi điều gì đã khiến bà phải trở về cái thời khỉ ho cò gáy này vậy nhỉ ? Chả phải thế kỉ 21 đang đem lại cho bà rất nhiều niềm vui từ sự rạn vỡ của trần thế hay sao ?
- Hừ ! - Asmodeus triệu hồi cây quyền trượng có gắn hình bông hoa hồng về tay - Câu ấy tôi phải hỏi ông mới đúng chứ ? Thiên sứ Thederal ? Hay tôi phải gọi ông là Đọa Thiên Sứ mới đúng nhỉ ?
- Thôi nào Asmora ! - Thederal nói nhưng thanh kiếm của ông ta lại phát ra thứ sức mạnh của chính nghĩa dù có phát ra những luồng sát khí đáng sợ - Tại sao chúng ta lại cứ phải càu nhàu nhau mãi về chuyện đã rồi vậy nhỉ ?
Nói đên đây thì một đôi cánh nhuốm màu của màn đêm bỗng hiện ra từ lưng của Thederal. Đến lúc này thì không thể nói gì hơn được nữa. Đó chính là dấu ấn của những kẻ bị ánh sáng của Thượng Đế ruổng bỏ. Thảo nào Zack cảm thấy có điều gì đó kì lạ của gã kị sĩ ẩn mình trong màn đêm này. Tuy người hắn tỏa ra rất nhiều sát khí nhưng nó lại tạo cho cậu ta cảm giác an toàn như người ta tìm được chỗ sưởi ấm giữa trời đông giá rét vậy. Nhưng điều mà Zack không thể hiểu nổi là điều gì đã khiến một thiên thần sa ngã đến như thế ? Dù đã đọc qua kinh thánh hay những câu chuyện tâm linh thì cậu ta cũng không thể giải thích nổi cái lí do ấy. Để rồi khi đã chứng kiến tận mắt một đọa thiên thần với đôi cánh đen đang kiêu hãnh trong bầu trời đêm bằng xương bằng thịt , Zack mới ngộ ra một chân lí : " Đơn giản bởi thần là quỉ bởi quỉ là thần mà thần cũng là quỉ " . Nếu như bỏ qua những đặc điểm về hình dáng bên ngoài , liệu thiên thần và quỉ dữ có khác nhau là mấy ? Họ đều sử dụng những thứ sức mạnh thần bí và siêu nhiên để có thể chiếm được đức tin và sự sùng bái của con người. Nếu thiên đường cử những thiên thần trong bộ đồ trắng để đưa những người đã khuất về cõi vĩnh hằng thì địa ngục lại giao việc ấy cho những gã thần chết trong bộ áo choàng đen và cây lưỡi hái đáng sợ. Thậm chí hệ thống phân cấp của cả hai phe cũng y hệt nhau , chỉ có điều là thay đổi về tên gọi mà thôi. Nhưng suy đi cũng phải tính lại , bởi như người ta vẫn nói : " Càng nhiều người thì càng có nhiều lựa chọn ". Thật kì lạ ! Đã có biết bao nhiêu câu chuyện về những thiên thần đã bị đày đọa vì cái tội làm phản , nhưng những câu chuyện tương tự về ác quỉ " xa đọa " thì tìm mãi cũng chẳng thấy đâu. Thế mới biết khả năng thuyết phục và " quảng bá " của Azeroth khá đến mức nào. Phải chăng những thiên thần bị coi là sa ngã ấy cũng đã mang trên mình cái khát vọng như chàng nhị huyết Zachary Law của hiện tại hay không ?
Trở lại với thực tại sau những suy nghĩ tản mạn ấy , Zack định nhẹ nhàng bước chân đi mà không để lại sự chú ý. Nhưng khổ nỗi cánh cổng lúc trước vừa bị mở tung nay lại bị đóng chặt bởi nhừng luồng sát khí đang hiện diện khắp cái nghịa địa này. Bấy giờ Zack mới bắt đầu thấy sợ. Cậu cảm giác như thể đang xem đoạn Intro trong game trong game giữa nhân vật chính và trùm cuối vậy, chỉ có điều là thiếu mất nút Skip mà thôi. Nhưng chưa bao giờ anh chàng lúc- nào - cũng - bỏ -qua ấy lại cảm thấy bất lực như thế này. Cậu cảm thấy khó chịu khi không thể bỏ qua đoạn hội thoại nhàm chán này mà lao thẳng và cuộc chiến. Nhưng bản thân cậu cũng muốn moi móc thêm được gì đó từ cuộc nói chuyện mang nhiều ẩn ý này. Cái mũ sắt kín như bưng vẫn còn trên đầu gã kị sĩ thì không biết chắc được liệu mũi kiếm của hắn có chĩa về phía mình. Hơn nữa, với sát khí ở cấp Ác Tặc , chắc chắn Thederal cũng chỉ ngang ngửa với Asmodeus mà thôi. Cùng với sự hô ứng của Blood Raven , không sớm thì muộn hắn cũng bại dưới tay hai ả đàn bà ác độc này. Và với bản tính thương người mà dễ dãi , sẽ không có chuyện Zachary Law chấp nhận sự bất công này
Kể từ lúc Zack vận hỏa kình rồi tiến đến cạnh con chiến mã đang thở những tiếng phì phò tức giận thì cũng thì cũng là lúc cuộc hội thoại chính thức kết thúc. Không khí lúc ấy tĩnh lặng đến mức người ta có thể nghe thấy từng hơi thở nhỏ nhất được phả ra trong cái khu vực chết chóc ấy , cả tiếng con hắc mã dùng lưỡi thay răng nghiền cỏ cũng không ngoại lệ. Và khi nhận ra rằng mình không thể tránh khỏi một cuộc chiến một mất một còn , Thederal đành xuống ngựa rồi vuốt nhẹ vào bờm con chiến mã, còn chiến hữu của ông lại cứ giụi đầu vào vai chủ với một ánh mắt yếu đuối khác hẳn như lúc mới đặt chân xuống mặt đất này
- Ngoan nào ! Herasus của ta ! - Thederal nhẹ nhàng nói - Hãy đưa những hộ vệ kia đến chỗ an toàn nhé - Ông phải dừng lại một lúc vì con ngựa cứ liếm vào mặt chủ như thể đây là lần cuối họ gặp nhau vậy - Thôi nào .... nghe lời ta đi ! Xong việc ta sẽ tìm ngươi sau . Đi đi !
Một dòng magma giống như nước mắt chảy dài trên gương mặt của Herasus khi nó điệu đà quay gót đi theo lệnh của chủ nó. Những giọt magma nhỏ xuống mặt đất tạo nên những tiếng " xèo xèo " nghe đến não ruột. Có lẽ đôi bạn tri kỉ ngàn năm này nên là tấm gương tiêu biểu mới đúng. Và như muốn chút giận lên một ai đó, cái đuôi của Herasus táng thẳng vào mặt Zack. Cái tiếng " chát " rõ to vang lên cứ như thể sự bất lực của một cô gái trước gã bạn trai khốn nạn của cô ta vậy , mà ai cũng biết kẻ ấy là ai rồi đấy. Thế rồi con chiến mã húc đổ cánh cổng , hất tất cả mọi người lên lưng rồi tung cánh hí vang mà bay lên trời để hòa vào bầu trời đêm bí ẩn. Nhưng trước đó, nó cũng không quên khè lửa để biến Ranger thành món thịt nướng lụi sặc mùi khét. Zack chỉ biết cầu nguyện cho mọi người sẽ an toàn đi khỏi đây rồi quay sang hỏi Thederal
- Này ! Nó sẽ đưa các chiến hữu của tôi đi đâu vậy ? - Tuy đã an tâm phần nào nhưng Zack vẫn không khỏi lo lắng
- Đừng lo ! - Thederal nhìn theo bóng Herasus dần khuất vào đêm tối - Họ sẽ an toàn thôi !
- Ừ ! - Zack đáp lại - Nhưng ông biết con ngựa của ông vừa gây ra rắc rối gì chứ ?
Nói đến đây thì cả hai người họ cùng quay về phía Blood Raven. Sự mất mát đến quá nhanh và kinh hoàng ấy vẫn còn đọng lại trên gương mặt ngơ ngạc của mụ. Đối với một người bình thường thì giờ này họ đã phải khóc lóc thảm thiết và gào lên như sắp phát điên. Nhưng đối với một con người đã không còn tâm hồn thì nỗi đau mất mát cũng chỉ như hạt cát bị cuốn phăng ra biển mà thôi. Và sự ngạc nhiên là những gì còn lại để che đi sự thiếu hụt ấy. Zack thà bị chị mắng mỏ bởi Barbara thường ngày còn hơn chịu đựng sự câm lặng đáng sợ này. Đó cũng là lúc cậu ta cảm nhận được những luồng gió lạnh sống lưng đang nổi lên làm mói tóc dài đỏ chóe của Blood Raven tung bay trong gió. Đôi mắt của bà ta đã chìm trong sắc đỏ sâu đậm hơn bao giờ hết với những luồng nội kình ngày một mạnh lên phủ quanh người. Sau lưng mụ , những tên cương thi tinh nhuệ được trang bị tận chân răng đang bắt đầu bò lổm nhổm dậy. Thấy không ổn, Thederal vội cắm cây kiếm của mình xuống đất. Một cơn chấn động bắt đầu làm rung chuyển mặt đất. Hàng vạn đấu sĩ đã từng bị Thederal ngay lập tức trở về từ cõi chết để tham gia vào cuộc chiến mà trắng đen lẫn lộn này. Nhưng điều làm Zack ngạc nhiên không phải là số lượng đáng kinh ngạc ấy mà là độ đa dạng của binh đoàn bất đắc dĩ này. Từ samurai và ninja của Nhật cho đến các đấu sĩ ở Đấu Trường Cổ Đại , cứ như thể mọi võ sĩ từ khắp nơi trên thế giới đã tụ hội về nơi này. Thậm chí thoáng đâu đó còn có mấy gã thần rừng nữa. Có lẽ trong những năm tháng vô công rồi nghề nơi hạ giới , Thederal đã chu du để tìm được một đối thủ phù hợp với mình. Và nụ cười không thành tiếng của ông ta đã chứng minh tất cả. Trận chiến này sẽ là một trang sách mới được kẹp thêm vào cuốn lịch sử nhân loại. Khắp nơi đều vang lên tiếng hò reo khiêu khích vang dội. Những đôi mắt sát khí đằng đằng như thể không còn có thể giữ được bình tĩnh nữa. Nhưng cả hai bên vẫn đang chờ đợi một phán quyết từ đấng tối cao để có thể đường hoàng bắt đầu sự tàn sát này. Để rồi khi một tia sét đánh ngang trời thì cũng là lúc mà chiến lệnh của Thederal được vang lên
GIẾT !