10-31-2014, 07:14 PM
(bài viết được chỉnh sửa: 10-31-2014, 07:19 PM bởi Street Boy Bach.)
Tình hình là đường tới với chiếc giường.. à nhầm hạnh phúc còn hơi xa nên chắc phải lần sau mới nóng lên được. Dạ kính xin các bác cừ từ từ ạ !
CHAPTER 12 : HISTORY - PART 1
Theo những dòng hồi ức và lịch sử , Zack trở lại một đêm mưa gió sấm chớp vào năm 1028 A.D. Những tia sét đánh đùng đùng không ngớt báo hiệu cho những chuyển biến sắp sảy ra trên mảnh đất khô cằn kia. Nhưng trong mưa sa bão táp ấy là một chiếc xe ngựa đã cũ kĩ chở một người đàn ông chừng 30 tuổi và hai đứa trẻ một nam một nữ khoảng mười tuổi dừng lại tại một lâu đài huyền bí có đề " Dark Magic High School " bằng ngôn ngữ cổ của các thầy tế. Ấy là một ngôi trường được xây dựng kiên cố rộng phải vài trăm héc ta. Khắp nơi là những tên cảnh vệ hung tợn được thuê để canh gác bất kể ngày đêm. Toàn bộ ngôi trường ấy được xây dựng bằng một thứ gạch kì lạ màu đen óng như con tắc kè hoa hòa mình vào màn đêm u tối vậy. Bác phu xe ngay lập tức thăng ngựa lại khi thấy một tên độc nhãn chặn họ ngay giữa cổng ra vào. Tay hắn lăm lăm cầm cây chùy vẫn còn rớm máu như thể muốn đập nát cái thứ nhỏ bé trên bước đường của hắn vậy. Nhưng sau khi nhận được vài đồng bạc lẻ đi uống rượu , hắn lại nhún nhường mở cổng cho cái xe ngựa ấy vào trong như người đầy tớ trung thành vậy.
Người đàn ông thần bí kia dắt hai đứa trẻ xuống xe rồi trả tiền cho bác phu xe , còn thêm cả tiền boa để cảm ơn con người thầm lặng cống hiến cho xã hội ấy nữa. Sau đó ông ta dẫn hai đứa trẻ ấy qua một khu hành lang tối tăm để đến ngọn tháp cao là nơi duy nhất còn sáng đèn trong trường học đã hòa mình vào tấm áo choàng đêm tĩnh lặng. Hệ thống bên trong nơi này cũng thật đặc biệt. Mỗi khu vực đều được xây dựng gắn liền nhau và hơn nữa cứ hai khu là lại có một khoảng sân để phục vụ cho các tiết dạy thực hành của giáo viên. Từng phòng ốc , từng lớp học lại có cách bài trí khác nhau sao cho học sinh có được cảm giác thoải mái nhất. Thậm chí nơi đây còn có cả bảng thông báo về mọi thông tin trong trường . Từ học sinh được tuyên dương , những sự kiện quan trọng đều được thông báo trên những bảng tin dán xung quanh các cửa lớp. Quả thật người đứng đầu nơi này phải có một cái đầu thông thái lắm mới đưa được ngôi trường này phát triển nhanh hơn một thiên niên kỉ so với cái thế giới còn non trẻ ấy. Đúng lúc đó , có tiếng gì đó giống tiếng gõ cửa mà theo như tấm bản đồ chỉ dẫn treo gần phòng giáo viên thì đó là văn phòng của ...
Mời vào !
Người có giọng nói đầy vẻ uy quyền ấy không ai khác ngoài bà hiệu trưởng Sinister. Thật không thể tin được một người phụ nữ lại có thể xây dựng nên cả một trường học khang trang , hiện đại và rộng lớn đến như thế này. Người phụ nữ trạc ba mươi tuổi ấy mặc một bộ váy màu đen tuyền như màu gạch rải khắp ngôi trường này. Cùng với làn da trắng như tuyết , đôi môi màu huyết dụ quyến rũ và mái tóc đen óng ả dài đến ngang vai thật sự đã khiến cho người phụ nữ tài giỏi ấy trở thành bậc tuyệt sắc giai nhân thời bấy giờ. Thấy người đàn ông bí ẩn kia bước vào phòng, bà vội đặt đôi chân thanh mảnh của mình xuống khỏi bàn rồi đứng phắt dậy mà tiếp chuyện với ông ta bằng một ánh mắt trìu mến :
- Tyrael thân yêu ! - Bà ta nói - Sao anh lại đến đây vào giờ này chứ ? Anh có biết mọi người đang nghi ngờ mối quan hệ giữa chúng ta hay không ?
- Xin lỗi em yêu - Người đàn ông ấy cởi bỏ chiếc áo khoác đang mặc, để lộ ra gương mặt thanh tú và mái tóc dài trắng xõa đến sống lưng. Tuy có phần hơi lãng tử hơn một chút nhưng cái dáng người ấy quả thật đúng là sư phụ của Zack chứ không ai khác vào đây - Nhưng anh có việc cần em giúp đây !
- Anh có biết vì anh em đã gặp bao nhiêu rắc rối không ? Giờ chỉ cần lão Diego moi được thêm chút thông tin nào về anh và em thì toàn bộ những công sức em đã giày công gây dựng sẽ sụp đổ hết anh hiểu chứ ?
Tyrael không nói gì mà chỉ đẩy hai đứa trẻ đi theo mình về phía Sinister. Bà nhẹ nhàng lật chiếc áo mũ trùm đầu để thấy hai đứa trẻ một trai một gái một tóc trắng một tóc đen. Gương mặt hai đứa trẻ ấy trông thật dễ thương và hồn nhiên nhưng thoáng nét đượm buồn. Người giáo viên đã giành nhiều năm để làm nghề dạy trẻ ấy vuốt nhẹ lên khuôn mặt của hai đứa trẻ như để gạt đi nỗi buồn chất chứa trong lòng chúng. Để rồi gương mặt bà tái dại đi khi nhìn thấy một điều gì đó ẩn sâu trong tâm hồn của hai đứa nhóc tì ấy. Đó là lần đầu tiên người ta thấy sự thất kinh trên gương mặt của người đàn bà thép này. Phải mất một lúc ngồi thần trên chiếc ghế tựa , người phụ nữ ấy mới quay về phía người bạn tình của mình :
- Chúng có phải là...
Tyrael chỉ nhẹ nhàng gật đầu, nhưng ánh mắt đầy tình thương của ông cứ nhìn về phía bà như mong muốn cho hai đứa cháu của mình có một chỗ dừng chân cho đến khi chúng mọc đủ lông đủ cánh. Còn Sinister thì cáu đến phát điên. Nói là yêu nhau hơn 200 năm nay nhưng chỉ khi nào có việc gì cần nhờ vả thì lão thần đẹp mã ấy mới chịu vác cái bộ mặt lãng tử đến tìm người phụ nữ toàn vẹn cả tài lẫn sắc kia. Nhưng rồi trước sự quyến rũ của đôi mắt xanh hiền từ kia , bà cũng phải thở dài :
- Thôi được rồi ! - Sinister vừa nói vừa bắt đầu lấy giấy bút để làm thủ tục giấy tờ cho hai đứa nhỏ - Nhưng đây là lần cuối cùng em giúp anh đấy nhé !
Tyrael như chỉ đợi câu nói ấy. Ông mỉm cười rồi theo làn tóc trắng biến mất trong một làn sương mà quên cả nói tên của hai đứa cháu mình. Sinister ngồi đó cau có một lúc rồi điền bừa hai cái tên Nelo Warkovic và Marge Moona vào đơn xin học trước khi đưa chúng đến một buồng nghỉ gần đó. Bà dặn dò chúng kĩ càng rồi trở về phòng mình mà lo lắng cho những ngày tháng không suôn sẻ đang tới. Đêm hôm ấy , phòng hiệu trưởng là nơi duy nhất còn sáng đèn cho đến khi tiếng gà gáy sáng vang lên báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu trên ngôi trường đã có tuổi thọ gần nửa thiên niên kỉ
Nhờ có sự hậu thuẫn của Sinister nên cả hai đứa nhỏ ấy đã được nhận vào trường mà không gặp phải bất cứ rắc rối nào. Năm tháng qua đi , hai đứa trẻ ấy cũng dần làm quen với cuộc sống mới mà trưởng thành nơi học viện tà thuật chính qui gắt gao này. Nelo - Từ một cậu nhóc ngô nghê mới ngày nào chân ướt chân ráo vào trường , nay đã thành học sinh ưu tú nhất của khoa Tà Thuật Học. Còn Marge hiện tại đã trở thành một cô nàng cá tính được nhiều chàng trai để mắt tới của lớp Sát Thủ. Suốt mười năm ăn cùng mâm, ngủ cùng phòng nhưng không ở cùng giường , họ đã trở thành những người bạn thân không rời nhau lấy nửa bước. Hiện tại cả hai đang ra sức học tập để chuẩn bị cho bài kiểm tra tốt nghiệp sẽ diễn ra sau vài tháng nữa. Những tưởng mọi chuyện sẽ êm đềm trôi thì mọi chuyện lại rẽ sang một hướng khác vào một ngày mưa tầm tã , họ va phải một cô nữ sinh khi đang đi mượn sách ở thư viện :
- Xin lỗi ! - Nelo nhanh chóng đỡ cô gái đang bị vùi trong đống sách dậy - Ơ ...
- Này ! Đi đứng phải cẩn ...
Người con gái với mái tóc đen dài , gương mặt xinh xắn không cần son phấn kia ngay lập tức bởi chàng trai mang dáng vẻ thư sinh, sáng sủa và lịch lãm mang chút gì đó bí ẩn trước mặt mình. Còn với anh chàng suốt ngày chỉ biết cắm mặt vào sách vở kia thì đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được một sự gắn kết kì lạ với người con gái có vẻ đẹp mộc mạc ấy. Một tiếng sét đánh ngang qua lớp cửa kích khi ấy cũng chính là tiếng sét ái tình đánh ngang tai những người trong cuộc. Hai con người ấy đã cảm mến nhau chỉ trong lần gặp đầu tiên. Nelo luống cuống vuốt lại mái tóc cho người con gái đang sững sờ nhìn anh rồi nói :
- Đằng ... Đằng ấy.... không sao chứ ? - Mặt Nelo đỏ bừng như trái gấc
- Ravena ! - Cô gái ấy nói nhưng đôi mắt vẫn không rời lấy gương mặt khả ái của chàng trai ấy
Sau những giây phút bỡ ngỡ ban đầu, Nelo nhanh chóng lấy lại bản lĩnh như cái gen di truyền đã ăn sâu vào đăc tính của đàn ông. Anh nhẹ nhàng đỡ Ravena dạy rồi trò chuyện với cô cho đến lúc thư viện đóng cửa mà quên mất việc phải học nhóm với cô bạn thân của mình. Nhưng với một người con gái đồng điệu với mình không chỉ về tính cách mà còn tâm hồn , thì quả thật cho dù là ai cũng sẵn sàng bỏ đi tất cả vì người ấy.Hơn nữa một người con gái quyến rũ mà trong trắng học lớp Thợ Săn - chỉ giành cho những học sinh ưu tú - luôn là mơ ước của bất cứ cậu học trò nào ở ngôi trường này. Hai người họ nhìn nhau âu yếm, nắm tay , và thậm chí là hôn nhau bất chấp sự quản lí gắt gao của bác thủ thư khó tính. Và đó chính là sự khởi đầu cho một thứ tình yêu thật sự theo đúng ý nghĩa của nó khi con người ta vẫn chưa tìm đến với nhau vì vật chất như bây giờ. Sau nhiều năm sống như một đứa trẻ mồ côi, giờ những nỗi buồn đặt trên vai chàng trai trẻ ấy đã được bớt đi phần nào. Bởi tình yêu chính là cầu vồng bảy sắc soi rọi tâm hồn con người sau những ngày tháng u uất nhất. Nhưng tình yêu cũng có hai mặt của nó. Bởi khi cầu vồng chiếu về phía cặp tình nhân trẻ kia , nó đã mang đi ánh sáng và hi vọng của một người thứ ba đã câm lặng từ đầu buổi gặp gỡ định mệnh này. Và khi đã không còn cầu vồng, người ta có thể trông thấy một cơn cuồng phong đang lộ rõ trên gương mặt của Marge. Cô và Nelo đã là bạn từ khi mới lọt lòng, thậm chí cô đã bắt đầu có tình cảm với người đã từng cởi chuồng tắm mưa với mình khi mới năm tuổi nữa kia.Và sau những năm tháng sống chung với nhau ở ngôi trường này, Marge càng thêm tin tưởng vào người đàn ông mà mình đã chọn. Để rồi khi nhìn thấy cái cảnh tượng hạnh phúc đáng nguyền rủa ấy, người con gái mạnh mẽ nhưng khó bộc lộ cảm xúc kia ngay lập tức chạy vội về phòng, khóa cửa lại rồi tìm cách cuốn trôi tất cả những sự thật phũ phàng kia bằng nước mắt giống như bất cứ người phụ nữ nào khác.Nhưng càng cố quên đi, những hình ảnh hạnh phúc đến ác nghiệt ấy cứ bám lấy tâm trí người con gái kia. Cô tự hỏi điều gì đã khiến người đàn ông cô yêu nhất lại đưa ra cái quyết định sai lầm ấy. Dòng lệ của cô gái đáng thương ấy cứ tuôn trào như những cơn sóng dữ sẵn sàng đánh chìm con thuyền tình yêu mới ra khơi kia. Nắm chặt trong tay chiếc khăn mùi xoa vẫn còn đang đẫm nước mắt , cô gái trẻ ấy lại một lần nữa thắc mắc với người con gái xinh đẹp mà cô nhìn thấy trong gương. Chẳng lẽ cô có điểm gì thua kém cô ả kia sao ? Cô cũng được săn đón bởi biết bao chàng trai bảnh bao và giàu có. Về sắc đẹp , cô cũng đâu thua bất cừ một đứa con gái nào ở lớp Thợ Săn kia chứ ? Thậm chí đã từng có những gã quì đến nhẵn cả thảm chùi chân trước cửa phòng chỉ để được nhìn thấy nụ cười của người con gái đẹp. Nhưng cô gái trẻ ấy lại gạt tất cả họ ra một bên vì một anh chàng nhạy cảm với mái tóc trắng điệu đà. Những điều ấy không đủ để chàng trai giản dị ấy nhận ra tình cảm của cô hay sao ? Hay chính bản thân cô đã không lấy đủ dũng cảm để thừa nhận tình cảm của mình với chàng trai ấy ? Để rồi khi sự ganh tị đã đạt đến cực điểm , người ta có thể nghe thấy tiếng gương vỡ trong căn phòng chứa đầy sự tuyệt vọng - Một điềm báo cho những biến cố sắp xảy ra với mối tình tay ba còn rắc rối hơn phim truyền hình Hàn Quốc này
Tạm kết : Người ta có nhiều cách giải thích về hai từ " tình yêu " , ví dụ đơn giản nhất là sự giao cảm giữa hai người khác giới ( hoặc đồng giới theo tình hình chênh lệch giới tính như hiện tại ). Cứ nhắc đến hai từ ấy , bất cứ ai cũng nghĩ đến những phép ẩn dụ như " Tiếng sét ái tình " hay " tình yêu có vị ngọt và đắng của sô cô la " . Nhưng thật sự là chưa một ai có khái niệm thật sự rõ ràng về hai từ vẫn thường trực trên môi mỗi con người. Đơn giản bởi tình yêu với mỗi người lại là một khái niệm khác nhau. Với tôi , nó chỉ đơn giản như một thứ gia vị không màu , không mùi , không vị cho cái đời sống nhão nhoét bây giờ. Mặc dù những người đi trước có câu : " Không nên mù quáng lao vào những thứ mà bản thân ta vẫn còn mù mờ về nó " . Nhưng bao đời nay chúng ta vẫn lao vào cái điều không rõ ràng ấy như một con thiêu thân bởi không có nó, những tính toán , ích kỉ và tật xấu sẽ đẩy mỗi con người xa dần khỏi cái mục tiêu chân , thiện , mĩ mà bất kì bậc thượng đế nào cũng hướng đến. Dù thế nào thì trong mỗi cuộc tình người ta cũng luôn chú tâm nhất vào kẻ thứ ba trong mối quan hệ tình cảm giữa hai con người với ánh mắt khinh bỉ và dè bỉu với con sâu phá hoại hạnh phúc ấy.Nhưng sẽ thế nào nếu người thứ ba lại là kẻ đến trước ?
CHAPTER 12 : HISTORY - PART 1
Theo những dòng hồi ức và lịch sử , Zack trở lại một đêm mưa gió sấm chớp vào năm 1028 A.D. Những tia sét đánh đùng đùng không ngớt báo hiệu cho những chuyển biến sắp sảy ra trên mảnh đất khô cằn kia. Nhưng trong mưa sa bão táp ấy là một chiếc xe ngựa đã cũ kĩ chở một người đàn ông chừng 30 tuổi và hai đứa trẻ một nam một nữ khoảng mười tuổi dừng lại tại một lâu đài huyền bí có đề " Dark Magic High School " bằng ngôn ngữ cổ của các thầy tế. Ấy là một ngôi trường được xây dựng kiên cố rộng phải vài trăm héc ta. Khắp nơi là những tên cảnh vệ hung tợn được thuê để canh gác bất kể ngày đêm. Toàn bộ ngôi trường ấy được xây dựng bằng một thứ gạch kì lạ màu đen óng như con tắc kè hoa hòa mình vào màn đêm u tối vậy. Bác phu xe ngay lập tức thăng ngựa lại khi thấy một tên độc nhãn chặn họ ngay giữa cổng ra vào. Tay hắn lăm lăm cầm cây chùy vẫn còn rớm máu như thể muốn đập nát cái thứ nhỏ bé trên bước đường của hắn vậy. Nhưng sau khi nhận được vài đồng bạc lẻ đi uống rượu , hắn lại nhún nhường mở cổng cho cái xe ngựa ấy vào trong như người đầy tớ trung thành vậy.
Người đàn ông thần bí kia dắt hai đứa trẻ xuống xe rồi trả tiền cho bác phu xe , còn thêm cả tiền boa để cảm ơn con người thầm lặng cống hiến cho xã hội ấy nữa. Sau đó ông ta dẫn hai đứa trẻ ấy qua một khu hành lang tối tăm để đến ngọn tháp cao là nơi duy nhất còn sáng đèn trong trường học đã hòa mình vào tấm áo choàng đêm tĩnh lặng. Hệ thống bên trong nơi này cũng thật đặc biệt. Mỗi khu vực đều được xây dựng gắn liền nhau và hơn nữa cứ hai khu là lại có một khoảng sân để phục vụ cho các tiết dạy thực hành của giáo viên. Từng phòng ốc , từng lớp học lại có cách bài trí khác nhau sao cho học sinh có được cảm giác thoải mái nhất. Thậm chí nơi đây còn có cả bảng thông báo về mọi thông tin trong trường . Từ học sinh được tuyên dương , những sự kiện quan trọng đều được thông báo trên những bảng tin dán xung quanh các cửa lớp. Quả thật người đứng đầu nơi này phải có một cái đầu thông thái lắm mới đưa được ngôi trường này phát triển nhanh hơn một thiên niên kỉ so với cái thế giới còn non trẻ ấy. Đúng lúc đó , có tiếng gì đó giống tiếng gõ cửa mà theo như tấm bản đồ chỉ dẫn treo gần phòng giáo viên thì đó là văn phòng của ...
Mời vào !
Người có giọng nói đầy vẻ uy quyền ấy không ai khác ngoài bà hiệu trưởng Sinister. Thật không thể tin được một người phụ nữ lại có thể xây dựng nên cả một trường học khang trang , hiện đại và rộng lớn đến như thế này. Người phụ nữ trạc ba mươi tuổi ấy mặc một bộ váy màu đen tuyền như màu gạch rải khắp ngôi trường này. Cùng với làn da trắng như tuyết , đôi môi màu huyết dụ quyến rũ và mái tóc đen óng ả dài đến ngang vai thật sự đã khiến cho người phụ nữ tài giỏi ấy trở thành bậc tuyệt sắc giai nhân thời bấy giờ. Thấy người đàn ông bí ẩn kia bước vào phòng, bà vội đặt đôi chân thanh mảnh của mình xuống khỏi bàn rồi đứng phắt dậy mà tiếp chuyện với ông ta bằng một ánh mắt trìu mến :
- Tyrael thân yêu ! - Bà ta nói - Sao anh lại đến đây vào giờ này chứ ? Anh có biết mọi người đang nghi ngờ mối quan hệ giữa chúng ta hay không ?
- Xin lỗi em yêu - Người đàn ông ấy cởi bỏ chiếc áo khoác đang mặc, để lộ ra gương mặt thanh tú và mái tóc dài trắng xõa đến sống lưng. Tuy có phần hơi lãng tử hơn một chút nhưng cái dáng người ấy quả thật đúng là sư phụ của Zack chứ không ai khác vào đây - Nhưng anh có việc cần em giúp đây !
- Anh có biết vì anh em đã gặp bao nhiêu rắc rối không ? Giờ chỉ cần lão Diego moi được thêm chút thông tin nào về anh và em thì toàn bộ những công sức em đã giày công gây dựng sẽ sụp đổ hết anh hiểu chứ ?
Tyrael không nói gì mà chỉ đẩy hai đứa trẻ đi theo mình về phía Sinister. Bà nhẹ nhàng lật chiếc áo mũ trùm đầu để thấy hai đứa trẻ một trai một gái một tóc trắng một tóc đen. Gương mặt hai đứa trẻ ấy trông thật dễ thương và hồn nhiên nhưng thoáng nét đượm buồn. Người giáo viên đã giành nhiều năm để làm nghề dạy trẻ ấy vuốt nhẹ lên khuôn mặt của hai đứa trẻ như để gạt đi nỗi buồn chất chứa trong lòng chúng. Để rồi gương mặt bà tái dại đi khi nhìn thấy một điều gì đó ẩn sâu trong tâm hồn của hai đứa nhóc tì ấy. Đó là lần đầu tiên người ta thấy sự thất kinh trên gương mặt của người đàn bà thép này. Phải mất một lúc ngồi thần trên chiếc ghế tựa , người phụ nữ ấy mới quay về phía người bạn tình của mình :
- Chúng có phải là...
Tyrael chỉ nhẹ nhàng gật đầu, nhưng ánh mắt đầy tình thương của ông cứ nhìn về phía bà như mong muốn cho hai đứa cháu của mình có một chỗ dừng chân cho đến khi chúng mọc đủ lông đủ cánh. Còn Sinister thì cáu đến phát điên. Nói là yêu nhau hơn 200 năm nay nhưng chỉ khi nào có việc gì cần nhờ vả thì lão thần đẹp mã ấy mới chịu vác cái bộ mặt lãng tử đến tìm người phụ nữ toàn vẹn cả tài lẫn sắc kia. Nhưng rồi trước sự quyến rũ của đôi mắt xanh hiền từ kia , bà cũng phải thở dài :
- Thôi được rồi ! - Sinister vừa nói vừa bắt đầu lấy giấy bút để làm thủ tục giấy tờ cho hai đứa nhỏ - Nhưng đây là lần cuối cùng em giúp anh đấy nhé !
Tyrael như chỉ đợi câu nói ấy. Ông mỉm cười rồi theo làn tóc trắng biến mất trong một làn sương mà quên cả nói tên của hai đứa cháu mình. Sinister ngồi đó cau có một lúc rồi điền bừa hai cái tên Nelo Warkovic và Marge Moona vào đơn xin học trước khi đưa chúng đến một buồng nghỉ gần đó. Bà dặn dò chúng kĩ càng rồi trở về phòng mình mà lo lắng cho những ngày tháng không suôn sẻ đang tới. Đêm hôm ấy , phòng hiệu trưởng là nơi duy nhất còn sáng đèn cho đến khi tiếng gà gáy sáng vang lên báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu trên ngôi trường đã có tuổi thọ gần nửa thiên niên kỉ
Nhờ có sự hậu thuẫn của Sinister nên cả hai đứa nhỏ ấy đã được nhận vào trường mà không gặp phải bất cứ rắc rối nào. Năm tháng qua đi , hai đứa trẻ ấy cũng dần làm quen với cuộc sống mới mà trưởng thành nơi học viện tà thuật chính qui gắt gao này. Nelo - Từ một cậu nhóc ngô nghê mới ngày nào chân ướt chân ráo vào trường , nay đã thành học sinh ưu tú nhất của khoa Tà Thuật Học. Còn Marge hiện tại đã trở thành một cô nàng cá tính được nhiều chàng trai để mắt tới của lớp Sát Thủ. Suốt mười năm ăn cùng mâm, ngủ cùng phòng nhưng không ở cùng giường , họ đã trở thành những người bạn thân không rời nhau lấy nửa bước. Hiện tại cả hai đang ra sức học tập để chuẩn bị cho bài kiểm tra tốt nghiệp sẽ diễn ra sau vài tháng nữa. Những tưởng mọi chuyện sẽ êm đềm trôi thì mọi chuyện lại rẽ sang một hướng khác vào một ngày mưa tầm tã , họ va phải một cô nữ sinh khi đang đi mượn sách ở thư viện :
- Xin lỗi ! - Nelo nhanh chóng đỡ cô gái đang bị vùi trong đống sách dậy - Ơ ...
- Này ! Đi đứng phải cẩn ...
Người con gái với mái tóc đen dài , gương mặt xinh xắn không cần son phấn kia ngay lập tức bởi chàng trai mang dáng vẻ thư sinh, sáng sủa và lịch lãm mang chút gì đó bí ẩn trước mặt mình. Còn với anh chàng suốt ngày chỉ biết cắm mặt vào sách vở kia thì đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được một sự gắn kết kì lạ với người con gái có vẻ đẹp mộc mạc ấy. Một tiếng sét đánh ngang qua lớp cửa kích khi ấy cũng chính là tiếng sét ái tình đánh ngang tai những người trong cuộc. Hai con người ấy đã cảm mến nhau chỉ trong lần gặp đầu tiên. Nelo luống cuống vuốt lại mái tóc cho người con gái đang sững sờ nhìn anh rồi nói :
- Đằng ... Đằng ấy.... không sao chứ ? - Mặt Nelo đỏ bừng như trái gấc
- Ravena ! - Cô gái ấy nói nhưng đôi mắt vẫn không rời lấy gương mặt khả ái của chàng trai ấy
Sau những giây phút bỡ ngỡ ban đầu, Nelo nhanh chóng lấy lại bản lĩnh như cái gen di truyền đã ăn sâu vào đăc tính của đàn ông. Anh nhẹ nhàng đỡ Ravena dạy rồi trò chuyện với cô cho đến lúc thư viện đóng cửa mà quên mất việc phải học nhóm với cô bạn thân của mình. Nhưng với một người con gái đồng điệu với mình không chỉ về tính cách mà còn tâm hồn , thì quả thật cho dù là ai cũng sẵn sàng bỏ đi tất cả vì người ấy.Hơn nữa một người con gái quyến rũ mà trong trắng học lớp Thợ Săn - chỉ giành cho những học sinh ưu tú - luôn là mơ ước của bất cứ cậu học trò nào ở ngôi trường này. Hai người họ nhìn nhau âu yếm, nắm tay , và thậm chí là hôn nhau bất chấp sự quản lí gắt gao của bác thủ thư khó tính. Và đó chính là sự khởi đầu cho một thứ tình yêu thật sự theo đúng ý nghĩa của nó khi con người ta vẫn chưa tìm đến với nhau vì vật chất như bây giờ. Sau nhiều năm sống như một đứa trẻ mồ côi, giờ những nỗi buồn đặt trên vai chàng trai trẻ ấy đã được bớt đi phần nào. Bởi tình yêu chính là cầu vồng bảy sắc soi rọi tâm hồn con người sau những ngày tháng u uất nhất. Nhưng tình yêu cũng có hai mặt của nó. Bởi khi cầu vồng chiếu về phía cặp tình nhân trẻ kia , nó đã mang đi ánh sáng và hi vọng của một người thứ ba đã câm lặng từ đầu buổi gặp gỡ định mệnh này. Và khi đã không còn cầu vồng, người ta có thể trông thấy một cơn cuồng phong đang lộ rõ trên gương mặt của Marge. Cô và Nelo đã là bạn từ khi mới lọt lòng, thậm chí cô đã bắt đầu có tình cảm với người đã từng cởi chuồng tắm mưa với mình khi mới năm tuổi nữa kia.Và sau những năm tháng sống chung với nhau ở ngôi trường này, Marge càng thêm tin tưởng vào người đàn ông mà mình đã chọn. Để rồi khi nhìn thấy cái cảnh tượng hạnh phúc đáng nguyền rủa ấy, người con gái mạnh mẽ nhưng khó bộc lộ cảm xúc kia ngay lập tức chạy vội về phòng, khóa cửa lại rồi tìm cách cuốn trôi tất cả những sự thật phũ phàng kia bằng nước mắt giống như bất cứ người phụ nữ nào khác.Nhưng càng cố quên đi, những hình ảnh hạnh phúc đến ác nghiệt ấy cứ bám lấy tâm trí người con gái kia. Cô tự hỏi điều gì đã khiến người đàn ông cô yêu nhất lại đưa ra cái quyết định sai lầm ấy. Dòng lệ của cô gái đáng thương ấy cứ tuôn trào như những cơn sóng dữ sẵn sàng đánh chìm con thuyền tình yêu mới ra khơi kia. Nắm chặt trong tay chiếc khăn mùi xoa vẫn còn đang đẫm nước mắt , cô gái trẻ ấy lại một lần nữa thắc mắc với người con gái xinh đẹp mà cô nhìn thấy trong gương. Chẳng lẽ cô có điểm gì thua kém cô ả kia sao ? Cô cũng được săn đón bởi biết bao chàng trai bảnh bao và giàu có. Về sắc đẹp , cô cũng đâu thua bất cừ một đứa con gái nào ở lớp Thợ Săn kia chứ ? Thậm chí đã từng có những gã quì đến nhẵn cả thảm chùi chân trước cửa phòng chỉ để được nhìn thấy nụ cười của người con gái đẹp. Nhưng cô gái trẻ ấy lại gạt tất cả họ ra một bên vì một anh chàng nhạy cảm với mái tóc trắng điệu đà. Những điều ấy không đủ để chàng trai giản dị ấy nhận ra tình cảm của cô hay sao ? Hay chính bản thân cô đã không lấy đủ dũng cảm để thừa nhận tình cảm của mình với chàng trai ấy ? Để rồi khi sự ganh tị đã đạt đến cực điểm , người ta có thể nghe thấy tiếng gương vỡ trong căn phòng chứa đầy sự tuyệt vọng - Một điềm báo cho những biến cố sắp xảy ra với mối tình tay ba còn rắc rối hơn phim truyền hình Hàn Quốc này
Tạm kết : Người ta có nhiều cách giải thích về hai từ " tình yêu " , ví dụ đơn giản nhất là sự giao cảm giữa hai người khác giới ( hoặc đồng giới theo tình hình chênh lệch giới tính như hiện tại ). Cứ nhắc đến hai từ ấy , bất cứ ai cũng nghĩ đến những phép ẩn dụ như " Tiếng sét ái tình " hay " tình yêu có vị ngọt và đắng của sô cô la " . Nhưng thật sự là chưa một ai có khái niệm thật sự rõ ràng về hai từ vẫn thường trực trên môi mỗi con người. Đơn giản bởi tình yêu với mỗi người lại là một khái niệm khác nhau. Với tôi , nó chỉ đơn giản như một thứ gia vị không màu , không mùi , không vị cho cái đời sống nhão nhoét bây giờ. Mặc dù những người đi trước có câu : " Không nên mù quáng lao vào những thứ mà bản thân ta vẫn còn mù mờ về nó " . Nhưng bao đời nay chúng ta vẫn lao vào cái điều không rõ ràng ấy như một con thiêu thân bởi không có nó, những tính toán , ích kỉ và tật xấu sẽ đẩy mỗi con người xa dần khỏi cái mục tiêu chân , thiện , mĩ mà bất kì bậc thượng đế nào cũng hướng đến. Dù thế nào thì trong mỗi cuộc tình người ta cũng luôn chú tâm nhất vào kẻ thứ ba trong mối quan hệ tình cảm giữa hai con người với ánh mắt khinh bỉ và dè bỉu với con sâu phá hoại hạnh phúc ấy.Nhưng sẽ thế nào nếu người thứ ba lại là kẻ đến trước ?