10-25-2014, 10:58 PM
Từ một đoạn có hai trang thành một phần dài 6 trang A4 !!! Em cũng xin công nhận là mệnh hơi bá đạo một tí, dù sao thì cũng xin mời các bác thưởng thức !
CHAPTER 11 : RISE OF THE RAVEN - PART 1
Quang cảnh ở nghĩa trang hôm ấy thật khác lạ. Mới có 5 giờ chiều mà mặt trời đã khuất dạng. Đứa em màu trắng xóa của nó bỗng to và sáng hơn bình thường. Mồ hôi của Zack bắt đầu chảy thành từng hột to tướng qua gò má báo hiệu có điều gì đó chẳng lành sắp xảy ra. Nơi này bỗng trở nên âm u và khác lạ khác hẳn với thường ngày. Những tiếng động kì quái phát ra trong màn sương giăng đầy khiến bất kì ai có gan đặt chân vào đây cũng phải rợn tóc gáy. Zack đảo mắt nhìn quanh các ngôi mộ đang nằm một cách ngay ngắn ở mảnh đất lắm mà ít người này. Những hình ảnh lúc còn sống của những con người đang nằm dưới ba tấc đất dần xuất hiện trong tiềm thức của cậu. Một tỉ phú keo kiệt. Một người vô gia cư từ giã cõi đời trong một đêm giá lạnh. Một vài con người thiếu suy nghĩ đã tự kết liễu đời mình bằng cách nhảy lầu. Một đặc vụ bị giết rồi bị chôn mà chẳng có nổi một bia mộ tử tế. Thậm chí còn có cả một nhóm tội phạm bị tử hình vì tội cưỡng bức nữa kia. Con người thật đúng là một loài kì cục. Cho dù có khác nhau như thế nào thì kết cục cũng đều phải trở về với đất mẹ bao la mà thôi. Vậy thì tại sao con người ta phải khinh bi , ganh ghét lẫn nhau khi cuối cùng đều phải làm hàng xóm của nhau dưới một cái hố chôn tập thể cơ chứ ?
Hai bia mộ có ghi : " Đây là nơi an nghỉ của Jack Jr Law và Jill Anderson " đã khiến cậu phải giật mình dừng chân lại. Không cần nói cũng đủ biết đấy là hai con người đã có công rất lớn cho sự xuất hiện của cậu trên thế giới này. Thật kì lạ là cả hai người đều đã ra đi cùng một ngày vì đột tử. Tên chó săn quỷ quyệt Baal đã ra tay một cách thật nhanh gọn. Nhưng chuyện đã xảy ra thì không thể nào thay đổi nữa. Cậu chỉ biết đặt sợi dây chuyền được tặng từ hồi ba tuổi lên hai ngôi mộ đã mọc cỏ xanh ấy rồi cầu nguyện cho cả hai người họ. Đúng lúc ấy có một bóng đen bước vào một căn hầm nhỏ đã hầu như tàn lụi gần đó. Cả nhóm ngay lập tức bí mật bám theo kẻ thần bí ấy xuống một căn hầm tối và ẩm mốc với những mạng nhện giăng đầy. Trên mỗi góc tường lại có chạm khắc những hình hung ác giống như thời trung cổ. Những viên gạch ở đây đều như đã muốn mủn ra theo thời gian , như thể nơi này đã bị bỏ hoang từ cách đây rất nhiều thế kỉ. Điều kì quái là Zack đã thuộc lòng cả đường đến cái nghĩa trang này rồi nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy căn hầm cũ kĩ này. Mà tại sao các nhà chức trách lại không biết tí gì về việc này được nhỉ ? Mải nghĩ, Zack lại quên bẵng mất đi hai cánh tay đang run rẩy bám chật lấy cậu không rời nửa bước. Đó là lần đầu tiên cả nhóm thấy được sự yếu đuối của cô gái thét ra lửa ấy. Để rồi khi thấy ánh mắt của mọi người , Sheila lại xấu hổ mà rụt tay lại. Trong khi ấy Atlantis lại tung tăng như đang đi dạo chơi vậy. Phụ nữ thật đúng là....
Quay trở lại với chủ đề chính, lúc này kẻ thần bí kia rảo bước theo những bậc cầu thang làm từ đá granit xuống đến một cánh cửa làm từ gỗ thông phủ đầy rêu và bụi nằm ở tít dưới sâu lòng đất. Hắn dùng một chiếc chìa khóa có hình thù kì lạ để mở cửa rồi nhìn trước ngó sau trước khi vội vàng bỏ vào trong. Nhưng điều đặc biệt mà không ai có thể ngờ tới là một thế giới thật khác lạ đằng sau cánh cửa đã cũ mèm ấy. Đó là một căn buồng được làm từ đá cẩm thạch rộng ít nhất cũng phải 60 mét vuông. Cách bài trí cổ điển của nó làm người ta nhớ đến những phòng ốc của bậc vua chúa thời trung cổ. Nhưng trên mỗi góc tường lại treo một bộ hài cốt theo hình cây thánh giá. Hơn nữa , trong căn phòng ấy lúc nào cũng thấy thoắt ẩn thoắt hiện đâu đó những cái bóng trắng bay lượn khắp phòng khiến cho người ta phải sống lưng. Nhắm mắt lại , Zack mới nhận ra được những người quen mà cậu vừa mới gặp trên những nấm mồ. Thì ra bao lâu nay những linh hồn ấy đã bị nhốt ở nơi này. Kẻ đã làm việc này quả thực phải có khả năng hơn người. So với Den Of Evil , nơi này u ám, kín đáo và đậm chất cá nhân hơn rất nhiều. Cứ nhìn cái sở thích quái dị thích sưu tập sọ người của chủ nhân nơi này là đủ hiểu hắn bệnh hoạn đến mức nào. Nhìn những cây nến được làm từ những đoạn sống lưng và tủ đồ được gia cố bằng xương tay xương chân là đủ để người ta phải nể sợ kẻ vô nhân tính này. Chuyến hành trình thật đáng quên ấy kết thúc với một tấm màn mỏng màu đỏ đã nhạt màu theo năm tháng.
Ngó qua tấm màn che ngoài căn buồng ấy, Zack bất giác nhìn thấy cô bạn thân của mình đang bị trói cả tứ chi vào một chiếc bàn hiến tế trong bộ váy trắng tinh tươm , mỏng tang để lộ ra một cơ thể tuy có chút mỡ thừa nhưng cũng đủ đẹp đến mức khiến cậu phải tự dày vò mình vì trước nay chưa từng bao giờ được ngắm nhìn nó. Nhưng rồi gạt đi những bụi bẩn của người trần mắt thịt, cậu lại thấy một bóng hình ác nhân quen thuộc trong cái bộ đồ đi săn đã suýt lấy mạng cậu cách đây chưa đầy hai tháng. Kẻ ấy không ai khác ngoài gã thợ săn tiền thưởng Ranger. Nhưng trên người hắn lúc ấy là muôn vàn hình xăm với những ngôn từ hao hao giống một thứ phương thức cổ nào đó. Tên quái nhân ấy lẩm bẩm đọc điều gì đó mà qua phần quỉ trong con người Zack đã xác định rằng đó là một bản hiến tế nhằm đổi hồn giữa hai thể xác. Qua cái hốc lớn nối với một đường ống dài nối lên mặt đất là hiện tượng mặt trăng máu vừa mới xảy ra cách đây một tuần trước. Rõ ràng các nhà khoa học đã nói rằng hiện tượng này chỉ xảy ra sau một ngàn năm nữa kia mà ? Đến nước này thì không còn gì phải bàn cãi nữa, nếu không can thiệp thì những điều tệ hại mà Zack đã nhìn thấy sẽ sớm xảy ra mà thôi. Có lẽ đây là một trong những giây phút hiếm hoi mà cậu có thể phán đoán tình hình trong một thời gian ngắn như thế , nhưng việc cậu lao vào đó mà không suy nghĩ kĩ càng lại một lần nữa đẩy cậu vào thế nguy hiểm
Một bức tường bằng đá dày cộp ngay lập tức thay thế tấm màn chắn mỏng manh ngay khi Zack vừa đặt cả hai chân vào cái buồng hiến tế hôi tanh mùi máu ấy. Ranger không nói gì mà chỉ quay đầu lại với khuôn mặt vốn đã nham nhở nay lại kinh tởm hơn với những hình xăm dọc ngang mà thả xuống đất một nắm bụi màu tím.
Từ dưới cái sàn nhà đã bị xâm thực nặng nề ấy là một đám thây ma lục cấp bò lổm nhổm dậy để ăn tươi nuốt sống kẻ định cản đường chủ nhân của chúng. Zack định thông linh ra bên ngoài để nhận cứu trợ từ đồng đội , nhưng bức tường được phủ một lớp chướng khí để ngăn cách bất kì thứ gì truyền sóng ra ngoài. Điều đó cũng có nghĩa rằng cậu không thể triệu tập các tín đồ khô lâu đến trợ giúp .Mặt trăng sắp chuyển thành biểu tượng của chết chóc đến nơi rồi. Giờ thì nhiệm vụ cao cả này chỉ còn trông chờ vào Zack. Chưa bao giờ mà cái gã bị coi là nhân vật quần chúng ấy lại phải gánh vác một trách nhiệm lớn đến như vậy. Vận mệnh của cả thế giới đang được đặt lên đôi bàn tay đã hai lần nhúng máu. Zack cảm thấy toàn thân mình run lẩy bẩy như những người lần đầu bước lên sân khấu với hàng ngàn ánh mắt đang dõi theo của khán giả. Trong những tình huống cấp bách như thế , những gã không có não sẽ phải xoay chuyển càn khôn theo bản năng của họ. Zack chỉ kịp hít một hơi dài rồi ào về phía trước đem theo một thứ hỏa kình hai màu hoàng lam như con người hai thân phận của cậu. Nhưng như người ta vẫn nói : " Một con chó khôn đánh không lại cả bày chó ngu " . Zack nhanh chóng bị đám cương thi dùng sức nặng của chúng mà đè nghiến cậu xuống đất :
- Quá muộn rồi ! - Ranger cười sung sướng - Chỉ trong vòng chưa đầy vài phút nữa thôi , lời tiên tri sẽ thành hiện thực và một lần nữa nữ hoàng sẽ trở lại để tắm máu nhân loại ! Hà ! Hà !
KHÔNG !!!
Toàn thân Zack bỗng trở thành một ngọn đuốc sáng bừng lên giữa đêm tối của sự vô vọng đốt cháy toàn bộ đám cương thi như người ta nướng thịt quá lửa. Ngọn lửa căm hờn ấy đã khiến cho Ranger phải tắt hẳn nụ cười trên khuôn miệng mà loạng choạng lùi lại. Một đôi mắt rực lửa như đang muốn đốt trụi nơi này và biến nó thành tro tàn trong tích tắc. Cậu bước một bước , con quỉ xác thối ấy lại sợ xanh mặt mà lùi lại hai bước. Từng bước chân của cậu trở thành một mồi lửa dần dần bao quanh căn buồng không có lối ra ấy bởi sự giận dữ của một tâm hồn đã hóa điên trước những mất mát và đau thương. Nhưng Ranger vẫn chưa hoàn toàn đầu hàng trước ngọn lửa dữ tợn ấy. Hắn ngay lập tức mở một cơ quan bí mật phóng ra hàng trăm mũi tên cùng một lúc găm vào người Zack không xót một chỗ nào. Có lẽ không ai có thể chịu nổi sự đau đớn về thể xác ấy , trừ những con người đã mất sạch lí trí như ngọn lửa hoang tàn. Zack tiếp tục uy hiếp tên thợ đào mộ ấy bằng những bước đi mạnh mẽ mặc dù một dòng suối từ máu cứ liên tiếp chảy. Thế rồi Ranger nhìn lên bầu trời mà mỉm cười , hắn đã hoàn thành được ý nguyện điên rồ của mình. Một nguồn năng lượng màu đỏ rực đang lao xuống mặt đất từ nhà lao mặt trăng đã giam giữ nó cả ngàn năm nay như sự thỏa mãn của một tên sát nhân vừa vượt ngục thành công. Thấy chủ nhân của mình , tên quái vật ấy sung sướng đến phát điên nhưng không quên nhảy bổ tới Zack mà đè nghiến ngọn lửa ấy xuống đất mặc cho người hắn bắt đầu giống như miếng thịt BBQ. Gã điên loạn ấy sẽ không để cho bất kì kẻ nào phá hỏng kế hoạch mà hắn đã dày công dựng nên, kể cả có là một ngọn lửa hung tợn đi chăng nữa. Trong khi ấy nguồn năng lượng kia càng lúc càng hung hãn hơn. Nó bay vụt xuống ống thông khói và chỉ còn tích tắc nữa thôi sẽ có một thế thân ác nhân sẽ xuất hiện. Zack lẫn Ranger bắt đầu quần đảo lẫn nhau một cách ác liệt. Cả hai người họ đều mong muốn đưa mọi thứ trở về như ban đầu theo cách mình mong muốn. Trận ẩu đả này sẽ chỉ được quyết định bằng thước đo của lòng quyết tâm mà thôi. Cái luồng ma lực ấy đã đến gần lắm rồi. Zack lấy hết sức đạp Ranger ra một góc rồi ào tới tóm lấy quả cầu nguyên khí quái ác ấy . Nhưng Ranger thoắt cái đã kịp nhào tới mà tóm lấy cậu từ phía sau rồi đẩy ngược cậu xuống đất trước ánh mắt thỏa mãn của linh hồn ma quái kia :
- Chà ! Chà ! Có vẻ hơi nhiều khuyết điểm đấy nhỉ ? - Nó bay vòng quanh ngắm nhìn thế thân của mình một lượt - Nhưng hô biến một cái là xong thôi. Đừng lo nhé cô bé, sẽ không đau đớn gì đâu ! Hà ! Hà!
Nhìn thấy gương mặt sợ hãi chưa bao giờ có từ cô bạn lực điền của mình, Zack lại thấy lòng đau như cắt. Cậu sẽ không bất lực mà nhìn thêm một con người nào ra đi nữa. Hinh ảnh của những con người đã oan ức ra đi lại lần lượt hiện về trong tâm trí của Zack. Nó giống như một can dầu đổ vào ngọn lửa vốn đang bùng cháy khiến uy lực của nó ngày một lớn hơn
ĐỪNG HÒNG !!!
Zack hét lớn đem theo một luồng hỏa kình dữ dội đánh bật Ranger về phía góc phòng rồi phóng về phía trước mà tóm lấy ả linh hồn điên loạn kia. Đôi mắt sáng quắc hừng hực chân khí đối chọi với ánh mắt khát máu trong một căn buồng kín đang phát hỏa khiến cho con người ta cảm thấy rõ ràng sức nóng trong trận chiến không cân sức này:
- Sao ngươi không thể thôi cái trò giả nhân giả nghĩa ấy đi và thuận theo con người thật sự của ngươi nhỉ ? - Linh hồn ấy cười vang - Chả phải một phần trong con người ngươi cũng đang hưởng ứng theo ta sao ?
Zack lúc này mới quay đầu lại nhìn căn phòng đang cháy bừng như sự bùng nổ của con quỉ đã ngủ quên lâu ngày trong người cậu . Nhưng đáp lại theo đó chỉ là một nụ cười trên khóe miệng
Zack dốc toàn bộ nội lực đẩy ngược linh hồn quái ác ấy trở về với nhà lao mà mụ đã cố tìm cách bỏ trốn. Mặt trăng lại trở về với màu trắng hiền dịu và tinh tươm của nó. Bầu trời lại quay lại với tấm áo choàng đen điểm những ngôi sao sáng đang hân hoan chúc mừng chiến thắng của một người anh hùng. Đám cháy trong căn buồng cũng từ từ biến mất. Nhưng chàng trai đã làm nên kì tích đã không còn sức để nhìn ngắm những điều ấy. Cậu đã nở nụ cười hạnh phúc mà ngả lưng xuống đất trước khi Brad và mọi người kịp phá vỡ bức tường chướng khí và lao vào mà đỡ cậu dậy
- Xin lỗi... - Zack trút những hơi thở yếu ớt như người sắp lìa đời - Tôi .. lại .. làm khổ.. mọi người.. rồi !
- Không! - Atlantis vội ôm trầm lấy cậu mà khóc - Anh sẽ không chết đâu mà ! Hãy ở lại với em đi ! Không có anh thì ai sẽ cho em nằm ngủ nhờ khi gặp ác mộng chứ ?!
- Ông cứ thử nhắm mắt xem ! - Sheila nói nhưng đôi mắt cô lộ rõ vẻ lo lắng - Tôi thề là cho dù có xuống địa ngục thì ông cũng không yên với tôi đâu !
- Đừng lo - Brad thở dài - Cơ chế tự hồi phục đã lại một lần nữa cứu nguy cho cậu ta rồi ! Mà ai đó cắt dây trói cho Barbara đi chứ ?
Nhưng đúng lúc ấy bầu trời bỗng tối sẩm lại. Một vụ nổ lớn trên mặt trăng đã lại một lần nữa giải phóng linh hồn màu huyết hận kia khiến nó lao thẳng về phía Trái Đất với uy lực còn đáng sợ hơn lần trước.Không thể tin là mụ ác nhân kia đã phá vỡ được Trấn Lao Thạch mà năm ấy các đấu sĩ thánh chiến thế hệ thứ nhất đã dày công dựng nên bằng chính nguồn năng lượng sống của họ. Brad chỉ kịp quay lại nhìn những đồng đội đã cùng cậu trên những chiến trường ác liệt rồi triệu hồi đôi cánh thiên thần - Biểu tượng cho quyền uy của một vị chiến tướng dười chút ánh sáng le lói dưới căn hầm tối - làm nổi bật lên hình ảnh quyền uy của một bậc chiến tướng văn võ song toàn. Không do dự, cậu vỗ cánh bay vọt ra ngoài bầu khí quyển mang theo niềm kiêu hãnh của một vị thần đã đứng vững trước thời thế mà đối đầu với thứ năng lượng tàn bạo ấy
Trong khi ấy , Zack và những người còn lại chỉ biết nhìn một bậc vĩ nhân của thời đại đang liều mình cho cái thế giới đã mục nát này. Là người hùng không có nghĩa lúc nào bạn cũng phải lao đầu vào chiến đấu với quái vật. Ấy là những người biết khi nào phải xù lông để bảo vệ những người thân yêu của mình và cũng phải biết khi nào họ cần hi sinh vì người khác. Cố lên nào ! - Zack chỉ biết chắp tay cầu nguyện - Cậu biết rằng bản thân mình vẫn chưa sẵn sàng để tự bước đi. Vẫn còn rất nhiều thứ cậu cần học ở cái gã " Đúng mà khó tính" này mà.
Trên bầu trời bỗng có một vệt sáng rực như pháo hoa...
Một cơ thể đang từ từ rơi xuống điểm nó đã bay lên như tảng thiên thạch bằng xương bằng thịt
Ted ngay lập tức nhảy lên đỡ lấy cái thân hình vốn đã tiều tụy vì đòn roi nay lại phải chịu muôn vàn thương tích. Đôi cánh của Brad đã gần như cháy rụi do áp suất khí quyển quá lớn ngoài trái đất. Zack chạy vội tới để đặt cái hình hài đã gần như tàn tạ ấy xuống đất. Cậu nắm thật chặt lấy đôi bàn tay đã cháy xém ấy mà gọi tên cái gã dùng lăn khử mùi đắt tiền ấy. Thật sự Zack không thể hiểu tại sao một người vốn chín chắn như Brad lại có thể hành động một cách nhất thời như vậy , dù cậu đã học được một bài học đáng nhớ từ cái gã thất thường ấy. Atlantis dùng Bright Eyes để kiểm tra thương tích của Brad, và cô bé đã phải bật khóc mà ngất xỉu đi vì những gì mình nhìn thấy
Bên trong vị thần gần như tối cao ấy không còn lấy nổi một giọt máu nào. Chút ít sức để thở những hơi yếu ớt này là chút nguyên khí tàn còn lại trong cơ thể. Zack cũng đã định xuôi xuôi dòng lệ, nhưng rồi cậu lại nhẹ nhàng lấy tay vuốt mắt cho đồng đội mình. Cơ thể Brad cứ thế từ từ teo nhỏ về hình dạng ban đầu của mỗi con người. Tiếng khóc oe oe của một đứa trẻ sơ sinh được đáp lại không phải bằng nước mắt của niềm vui, mà là sự cùng khổ của những con người phải chứng kiến cảnh ấy. Mà cũng đâu có biết được đứa trẻ ấy đang sung sướng khi được đến với một cuộc đời mới hay đang buồn đến phát khóc vì sự nguyền rủa này
Barbara nhìn thấy cảnh ấy cũng không nói gì thêm mà chỉ ngồi trên chiếc giường đá mà cúi gằm mặt xuống. Giờ người con gái đã suýt rơi vào tay ác quỉ mới hiểu thế giới này có những điều mà mình vẫn chưa hề biết. Nhưng trong mắt cô, những người đang khóc thương cho gã lớp phó kia chỉ là một đám dị giáo nào đó có thể sẽ đưa cô lên một bàn hiến tế khác. Cô định lẻn đi để tránh sự chú ý của những kẻ quái dị kia, nhưng cũng vào chính cái giờ phút đau đớn ấy , một giọt dung dịch màu huyết hận đã rớt nhẹ lên bàn tay của người con gái nhỏ nhắn mà mạnh mẽ ấy...
BÙM !!!
Một luồng nội kình màu đỏ rực đánh sập cả căn hầm khiến những tảng đá lớn đè nghiến những người hùng đã cật lực tranh đấu vì một chiến thắng mà họ những tưởng đã giành được. Trong tiếng khóc của đứa trẻ sơ sinh và lớp khói bụi mù mịt là một bóng hình người con gái thật quen thuộc , nhưng nụ cười lạ lẫm trên gương mặt thanh tú đang cưỡi một con quái vật ăn xác thối đã thật sự đẩy cục diện đến một chiều hướng hoàn toàn khác..
Con quạ của sự thù hận đã trở lại và lần này sẽ không còn gì có thể sống sót trước đôi cánh chết chóc của nó. Con tốt nhỏ nhoi đã đặt được bước chân cuối cùng của nó đến bên kia của bàn cờ số phận. Từ đây ranh giới giữa thiện và ác lại bị rung chuyển trước sự xuất hiện của một bàn tay thiên biến vạn hóa đã sẵn sàng làm đảo lôn tình thế hiện thời của toàn nhân loại. Trận cờ vua ba người đầu tiên trong lịch sử đã chính thức nổ ra , nhưng dù sao tất cả những ai đang xem trận đầu có một không hai trong lịch sử này đều có chung một câu hỏi
Ai sẽ là người đi nước cờ cuối cùng ?
CHAPTER 11 : RISE OF THE RAVEN - PART 1
Quang cảnh ở nghĩa trang hôm ấy thật khác lạ. Mới có 5 giờ chiều mà mặt trời đã khuất dạng. Đứa em màu trắng xóa của nó bỗng to và sáng hơn bình thường. Mồ hôi của Zack bắt đầu chảy thành từng hột to tướng qua gò má báo hiệu có điều gì đó chẳng lành sắp xảy ra. Nơi này bỗng trở nên âm u và khác lạ khác hẳn với thường ngày. Những tiếng động kì quái phát ra trong màn sương giăng đầy khiến bất kì ai có gan đặt chân vào đây cũng phải rợn tóc gáy. Zack đảo mắt nhìn quanh các ngôi mộ đang nằm một cách ngay ngắn ở mảnh đất lắm mà ít người này. Những hình ảnh lúc còn sống của những con người đang nằm dưới ba tấc đất dần xuất hiện trong tiềm thức của cậu. Một tỉ phú keo kiệt. Một người vô gia cư từ giã cõi đời trong một đêm giá lạnh. Một vài con người thiếu suy nghĩ đã tự kết liễu đời mình bằng cách nhảy lầu. Một đặc vụ bị giết rồi bị chôn mà chẳng có nổi một bia mộ tử tế. Thậm chí còn có cả một nhóm tội phạm bị tử hình vì tội cưỡng bức nữa kia. Con người thật đúng là một loài kì cục. Cho dù có khác nhau như thế nào thì kết cục cũng đều phải trở về với đất mẹ bao la mà thôi. Vậy thì tại sao con người ta phải khinh bi , ganh ghét lẫn nhau khi cuối cùng đều phải làm hàng xóm của nhau dưới một cái hố chôn tập thể cơ chứ ?
Hai bia mộ có ghi : " Đây là nơi an nghỉ của Jack Jr Law và Jill Anderson " đã khiến cậu phải giật mình dừng chân lại. Không cần nói cũng đủ biết đấy là hai con người đã có công rất lớn cho sự xuất hiện của cậu trên thế giới này. Thật kì lạ là cả hai người đều đã ra đi cùng một ngày vì đột tử. Tên chó săn quỷ quyệt Baal đã ra tay một cách thật nhanh gọn. Nhưng chuyện đã xảy ra thì không thể nào thay đổi nữa. Cậu chỉ biết đặt sợi dây chuyền được tặng từ hồi ba tuổi lên hai ngôi mộ đã mọc cỏ xanh ấy rồi cầu nguyện cho cả hai người họ. Đúng lúc ấy có một bóng đen bước vào một căn hầm nhỏ đã hầu như tàn lụi gần đó. Cả nhóm ngay lập tức bí mật bám theo kẻ thần bí ấy xuống một căn hầm tối và ẩm mốc với những mạng nhện giăng đầy. Trên mỗi góc tường lại có chạm khắc những hình hung ác giống như thời trung cổ. Những viên gạch ở đây đều như đã muốn mủn ra theo thời gian , như thể nơi này đã bị bỏ hoang từ cách đây rất nhiều thế kỉ. Điều kì quái là Zack đã thuộc lòng cả đường đến cái nghĩa trang này rồi nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy căn hầm cũ kĩ này. Mà tại sao các nhà chức trách lại không biết tí gì về việc này được nhỉ ? Mải nghĩ, Zack lại quên bẵng mất đi hai cánh tay đang run rẩy bám chật lấy cậu không rời nửa bước. Đó là lần đầu tiên cả nhóm thấy được sự yếu đuối của cô gái thét ra lửa ấy. Để rồi khi thấy ánh mắt của mọi người , Sheila lại xấu hổ mà rụt tay lại. Trong khi ấy Atlantis lại tung tăng như đang đi dạo chơi vậy. Phụ nữ thật đúng là....
Quay trở lại với chủ đề chính, lúc này kẻ thần bí kia rảo bước theo những bậc cầu thang làm từ đá granit xuống đến một cánh cửa làm từ gỗ thông phủ đầy rêu và bụi nằm ở tít dưới sâu lòng đất. Hắn dùng một chiếc chìa khóa có hình thù kì lạ để mở cửa rồi nhìn trước ngó sau trước khi vội vàng bỏ vào trong. Nhưng điều đặc biệt mà không ai có thể ngờ tới là một thế giới thật khác lạ đằng sau cánh cửa đã cũ mèm ấy. Đó là một căn buồng được làm từ đá cẩm thạch rộng ít nhất cũng phải 60 mét vuông. Cách bài trí cổ điển của nó làm người ta nhớ đến những phòng ốc của bậc vua chúa thời trung cổ. Nhưng trên mỗi góc tường lại treo một bộ hài cốt theo hình cây thánh giá. Hơn nữa , trong căn phòng ấy lúc nào cũng thấy thoắt ẩn thoắt hiện đâu đó những cái bóng trắng bay lượn khắp phòng khiến cho người ta phải sống lưng. Nhắm mắt lại , Zack mới nhận ra được những người quen mà cậu vừa mới gặp trên những nấm mồ. Thì ra bao lâu nay những linh hồn ấy đã bị nhốt ở nơi này. Kẻ đã làm việc này quả thực phải có khả năng hơn người. So với Den Of Evil , nơi này u ám, kín đáo và đậm chất cá nhân hơn rất nhiều. Cứ nhìn cái sở thích quái dị thích sưu tập sọ người của chủ nhân nơi này là đủ hiểu hắn bệnh hoạn đến mức nào. Nhìn những cây nến được làm từ những đoạn sống lưng và tủ đồ được gia cố bằng xương tay xương chân là đủ để người ta phải nể sợ kẻ vô nhân tính này. Chuyến hành trình thật đáng quên ấy kết thúc với một tấm màn mỏng màu đỏ đã nhạt màu theo năm tháng.
Ngó qua tấm màn che ngoài căn buồng ấy, Zack bất giác nhìn thấy cô bạn thân của mình đang bị trói cả tứ chi vào một chiếc bàn hiến tế trong bộ váy trắng tinh tươm , mỏng tang để lộ ra một cơ thể tuy có chút mỡ thừa nhưng cũng đủ đẹp đến mức khiến cậu phải tự dày vò mình vì trước nay chưa từng bao giờ được ngắm nhìn nó. Nhưng rồi gạt đi những bụi bẩn của người trần mắt thịt, cậu lại thấy một bóng hình ác nhân quen thuộc trong cái bộ đồ đi săn đã suýt lấy mạng cậu cách đây chưa đầy hai tháng. Kẻ ấy không ai khác ngoài gã thợ săn tiền thưởng Ranger. Nhưng trên người hắn lúc ấy là muôn vàn hình xăm với những ngôn từ hao hao giống một thứ phương thức cổ nào đó. Tên quái nhân ấy lẩm bẩm đọc điều gì đó mà qua phần quỉ trong con người Zack đã xác định rằng đó là một bản hiến tế nhằm đổi hồn giữa hai thể xác. Qua cái hốc lớn nối với một đường ống dài nối lên mặt đất là hiện tượng mặt trăng máu vừa mới xảy ra cách đây một tuần trước. Rõ ràng các nhà khoa học đã nói rằng hiện tượng này chỉ xảy ra sau một ngàn năm nữa kia mà ? Đến nước này thì không còn gì phải bàn cãi nữa, nếu không can thiệp thì những điều tệ hại mà Zack đã nhìn thấy sẽ sớm xảy ra mà thôi. Có lẽ đây là một trong những giây phút hiếm hoi mà cậu có thể phán đoán tình hình trong một thời gian ngắn như thế , nhưng việc cậu lao vào đó mà không suy nghĩ kĩ càng lại một lần nữa đẩy cậu vào thế nguy hiểm
Một bức tường bằng đá dày cộp ngay lập tức thay thế tấm màn chắn mỏng manh ngay khi Zack vừa đặt cả hai chân vào cái buồng hiến tế hôi tanh mùi máu ấy. Ranger không nói gì mà chỉ quay đầu lại với khuôn mặt vốn đã nham nhở nay lại kinh tởm hơn với những hình xăm dọc ngang mà thả xuống đất một nắm bụi màu tím.
Từ dưới cái sàn nhà đã bị xâm thực nặng nề ấy là một đám thây ma lục cấp bò lổm nhổm dậy để ăn tươi nuốt sống kẻ định cản đường chủ nhân của chúng. Zack định thông linh ra bên ngoài để nhận cứu trợ từ đồng đội , nhưng bức tường được phủ một lớp chướng khí để ngăn cách bất kì thứ gì truyền sóng ra ngoài. Điều đó cũng có nghĩa rằng cậu không thể triệu tập các tín đồ khô lâu đến trợ giúp .Mặt trăng sắp chuyển thành biểu tượng của chết chóc đến nơi rồi. Giờ thì nhiệm vụ cao cả này chỉ còn trông chờ vào Zack. Chưa bao giờ mà cái gã bị coi là nhân vật quần chúng ấy lại phải gánh vác một trách nhiệm lớn đến như vậy. Vận mệnh của cả thế giới đang được đặt lên đôi bàn tay đã hai lần nhúng máu. Zack cảm thấy toàn thân mình run lẩy bẩy như những người lần đầu bước lên sân khấu với hàng ngàn ánh mắt đang dõi theo của khán giả. Trong những tình huống cấp bách như thế , những gã không có não sẽ phải xoay chuyển càn khôn theo bản năng của họ. Zack chỉ kịp hít một hơi dài rồi ào về phía trước đem theo một thứ hỏa kình hai màu hoàng lam như con người hai thân phận của cậu. Nhưng như người ta vẫn nói : " Một con chó khôn đánh không lại cả bày chó ngu " . Zack nhanh chóng bị đám cương thi dùng sức nặng của chúng mà đè nghiến cậu xuống đất :
- Quá muộn rồi ! - Ranger cười sung sướng - Chỉ trong vòng chưa đầy vài phút nữa thôi , lời tiên tri sẽ thành hiện thực và một lần nữa nữ hoàng sẽ trở lại để tắm máu nhân loại ! Hà ! Hà !
KHÔNG !!!
Toàn thân Zack bỗng trở thành một ngọn đuốc sáng bừng lên giữa đêm tối của sự vô vọng đốt cháy toàn bộ đám cương thi như người ta nướng thịt quá lửa. Ngọn lửa căm hờn ấy đã khiến cho Ranger phải tắt hẳn nụ cười trên khuôn miệng mà loạng choạng lùi lại. Một đôi mắt rực lửa như đang muốn đốt trụi nơi này và biến nó thành tro tàn trong tích tắc. Cậu bước một bước , con quỉ xác thối ấy lại sợ xanh mặt mà lùi lại hai bước. Từng bước chân của cậu trở thành một mồi lửa dần dần bao quanh căn buồng không có lối ra ấy bởi sự giận dữ của một tâm hồn đã hóa điên trước những mất mát và đau thương. Nhưng Ranger vẫn chưa hoàn toàn đầu hàng trước ngọn lửa dữ tợn ấy. Hắn ngay lập tức mở một cơ quan bí mật phóng ra hàng trăm mũi tên cùng một lúc găm vào người Zack không xót một chỗ nào. Có lẽ không ai có thể chịu nổi sự đau đớn về thể xác ấy , trừ những con người đã mất sạch lí trí như ngọn lửa hoang tàn. Zack tiếp tục uy hiếp tên thợ đào mộ ấy bằng những bước đi mạnh mẽ mặc dù một dòng suối từ máu cứ liên tiếp chảy. Thế rồi Ranger nhìn lên bầu trời mà mỉm cười , hắn đã hoàn thành được ý nguyện điên rồ của mình. Một nguồn năng lượng màu đỏ rực đang lao xuống mặt đất từ nhà lao mặt trăng đã giam giữ nó cả ngàn năm nay như sự thỏa mãn của một tên sát nhân vừa vượt ngục thành công. Thấy chủ nhân của mình , tên quái vật ấy sung sướng đến phát điên nhưng không quên nhảy bổ tới Zack mà đè nghiến ngọn lửa ấy xuống đất mặc cho người hắn bắt đầu giống như miếng thịt BBQ. Gã điên loạn ấy sẽ không để cho bất kì kẻ nào phá hỏng kế hoạch mà hắn đã dày công dựng nên, kể cả có là một ngọn lửa hung tợn đi chăng nữa. Trong khi ấy nguồn năng lượng kia càng lúc càng hung hãn hơn. Nó bay vụt xuống ống thông khói và chỉ còn tích tắc nữa thôi sẽ có một thế thân ác nhân sẽ xuất hiện. Zack lẫn Ranger bắt đầu quần đảo lẫn nhau một cách ác liệt. Cả hai người họ đều mong muốn đưa mọi thứ trở về như ban đầu theo cách mình mong muốn. Trận ẩu đả này sẽ chỉ được quyết định bằng thước đo của lòng quyết tâm mà thôi. Cái luồng ma lực ấy đã đến gần lắm rồi. Zack lấy hết sức đạp Ranger ra một góc rồi ào tới tóm lấy quả cầu nguyên khí quái ác ấy . Nhưng Ranger thoắt cái đã kịp nhào tới mà tóm lấy cậu từ phía sau rồi đẩy ngược cậu xuống đất trước ánh mắt thỏa mãn của linh hồn ma quái kia :
- Chà ! Chà ! Có vẻ hơi nhiều khuyết điểm đấy nhỉ ? - Nó bay vòng quanh ngắm nhìn thế thân của mình một lượt - Nhưng hô biến một cái là xong thôi. Đừng lo nhé cô bé, sẽ không đau đớn gì đâu ! Hà ! Hà!
Nhìn thấy gương mặt sợ hãi chưa bao giờ có từ cô bạn lực điền của mình, Zack lại thấy lòng đau như cắt. Cậu sẽ không bất lực mà nhìn thêm một con người nào ra đi nữa. Hinh ảnh của những con người đã oan ức ra đi lại lần lượt hiện về trong tâm trí của Zack. Nó giống như một can dầu đổ vào ngọn lửa vốn đang bùng cháy khiến uy lực của nó ngày một lớn hơn
ĐỪNG HÒNG !!!
Zack hét lớn đem theo một luồng hỏa kình dữ dội đánh bật Ranger về phía góc phòng rồi phóng về phía trước mà tóm lấy ả linh hồn điên loạn kia. Đôi mắt sáng quắc hừng hực chân khí đối chọi với ánh mắt khát máu trong một căn buồng kín đang phát hỏa khiến cho con người ta cảm thấy rõ ràng sức nóng trong trận chiến không cân sức này:
- Sao ngươi không thể thôi cái trò giả nhân giả nghĩa ấy đi và thuận theo con người thật sự của ngươi nhỉ ? - Linh hồn ấy cười vang - Chả phải một phần trong con người ngươi cũng đang hưởng ứng theo ta sao ?
Zack lúc này mới quay đầu lại nhìn căn phòng đang cháy bừng như sự bùng nổ của con quỉ đã ngủ quên lâu ngày trong người cậu . Nhưng đáp lại theo đó chỉ là một nụ cười trên khóe miệng
Zack dốc toàn bộ nội lực đẩy ngược linh hồn quái ác ấy trở về với nhà lao mà mụ đã cố tìm cách bỏ trốn. Mặt trăng lại trở về với màu trắng hiền dịu và tinh tươm của nó. Bầu trời lại quay lại với tấm áo choàng đen điểm những ngôi sao sáng đang hân hoan chúc mừng chiến thắng của một người anh hùng. Đám cháy trong căn buồng cũng từ từ biến mất. Nhưng chàng trai đã làm nên kì tích đã không còn sức để nhìn ngắm những điều ấy. Cậu đã nở nụ cười hạnh phúc mà ngả lưng xuống đất trước khi Brad và mọi người kịp phá vỡ bức tường chướng khí và lao vào mà đỡ cậu dậy
- Xin lỗi... - Zack trút những hơi thở yếu ớt như người sắp lìa đời - Tôi .. lại .. làm khổ.. mọi người.. rồi !
- Không! - Atlantis vội ôm trầm lấy cậu mà khóc - Anh sẽ không chết đâu mà ! Hãy ở lại với em đi ! Không có anh thì ai sẽ cho em nằm ngủ nhờ khi gặp ác mộng chứ ?!
- Ông cứ thử nhắm mắt xem ! - Sheila nói nhưng đôi mắt cô lộ rõ vẻ lo lắng - Tôi thề là cho dù có xuống địa ngục thì ông cũng không yên với tôi đâu !
- Đừng lo - Brad thở dài - Cơ chế tự hồi phục đã lại một lần nữa cứu nguy cho cậu ta rồi ! Mà ai đó cắt dây trói cho Barbara đi chứ ?
Nhưng đúng lúc ấy bầu trời bỗng tối sẩm lại. Một vụ nổ lớn trên mặt trăng đã lại một lần nữa giải phóng linh hồn màu huyết hận kia khiến nó lao thẳng về phía Trái Đất với uy lực còn đáng sợ hơn lần trước.Không thể tin là mụ ác nhân kia đã phá vỡ được Trấn Lao Thạch mà năm ấy các đấu sĩ thánh chiến thế hệ thứ nhất đã dày công dựng nên bằng chính nguồn năng lượng sống của họ. Brad chỉ kịp quay lại nhìn những đồng đội đã cùng cậu trên những chiến trường ác liệt rồi triệu hồi đôi cánh thiên thần - Biểu tượng cho quyền uy của một vị chiến tướng dười chút ánh sáng le lói dưới căn hầm tối - làm nổi bật lên hình ảnh quyền uy của một bậc chiến tướng văn võ song toàn. Không do dự, cậu vỗ cánh bay vọt ra ngoài bầu khí quyển mang theo niềm kiêu hãnh của một vị thần đã đứng vững trước thời thế mà đối đầu với thứ năng lượng tàn bạo ấy
Trong khi ấy , Zack và những người còn lại chỉ biết nhìn một bậc vĩ nhân của thời đại đang liều mình cho cái thế giới đã mục nát này. Là người hùng không có nghĩa lúc nào bạn cũng phải lao đầu vào chiến đấu với quái vật. Ấy là những người biết khi nào phải xù lông để bảo vệ những người thân yêu của mình và cũng phải biết khi nào họ cần hi sinh vì người khác. Cố lên nào ! - Zack chỉ biết chắp tay cầu nguyện - Cậu biết rằng bản thân mình vẫn chưa sẵn sàng để tự bước đi. Vẫn còn rất nhiều thứ cậu cần học ở cái gã " Đúng mà khó tính" này mà.
Trên bầu trời bỗng có một vệt sáng rực như pháo hoa...
Một cơ thể đang từ từ rơi xuống điểm nó đã bay lên như tảng thiên thạch bằng xương bằng thịt
Ted ngay lập tức nhảy lên đỡ lấy cái thân hình vốn đã tiều tụy vì đòn roi nay lại phải chịu muôn vàn thương tích. Đôi cánh của Brad đã gần như cháy rụi do áp suất khí quyển quá lớn ngoài trái đất. Zack chạy vội tới để đặt cái hình hài đã gần như tàn tạ ấy xuống đất. Cậu nắm thật chặt lấy đôi bàn tay đã cháy xém ấy mà gọi tên cái gã dùng lăn khử mùi đắt tiền ấy. Thật sự Zack không thể hiểu tại sao một người vốn chín chắn như Brad lại có thể hành động một cách nhất thời như vậy , dù cậu đã học được một bài học đáng nhớ từ cái gã thất thường ấy. Atlantis dùng Bright Eyes để kiểm tra thương tích của Brad, và cô bé đã phải bật khóc mà ngất xỉu đi vì những gì mình nhìn thấy
Bên trong vị thần gần như tối cao ấy không còn lấy nổi một giọt máu nào. Chút ít sức để thở những hơi yếu ớt này là chút nguyên khí tàn còn lại trong cơ thể. Zack cũng đã định xuôi xuôi dòng lệ, nhưng rồi cậu lại nhẹ nhàng lấy tay vuốt mắt cho đồng đội mình. Cơ thể Brad cứ thế từ từ teo nhỏ về hình dạng ban đầu của mỗi con người. Tiếng khóc oe oe của một đứa trẻ sơ sinh được đáp lại không phải bằng nước mắt của niềm vui, mà là sự cùng khổ của những con người phải chứng kiến cảnh ấy. Mà cũng đâu có biết được đứa trẻ ấy đang sung sướng khi được đến với một cuộc đời mới hay đang buồn đến phát khóc vì sự nguyền rủa này
Barbara nhìn thấy cảnh ấy cũng không nói gì thêm mà chỉ ngồi trên chiếc giường đá mà cúi gằm mặt xuống. Giờ người con gái đã suýt rơi vào tay ác quỉ mới hiểu thế giới này có những điều mà mình vẫn chưa hề biết. Nhưng trong mắt cô, những người đang khóc thương cho gã lớp phó kia chỉ là một đám dị giáo nào đó có thể sẽ đưa cô lên một bàn hiến tế khác. Cô định lẻn đi để tránh sự chú ý của những kẻ quái dị kia, nhưng cũng vào chính cái giờ phút đau đớn ấy , một giọt dung dịch màu huyết hận đã rớt nhẹ lên bàn tay của người con gái nhỏ nhắn mà mạnh mẽ ấy...
BÙM !!!
Một luồng nội kình màu đỏ rực đánh sập cả căn hầm khiến những tảng đá lớn đè nghiến những người hùng đã cật lực tranh đấu vì một chiến thắng mà họ những tưởng đã giành được. Trong tiếng khóc của đứa trẻ sơ sinh và lớp khói bụi mù mịt là một bóng hình người con gái thật quen thuộc , nhưng nụ cười lạ lẫm trên gương mặt thanh tú đang cưỡi một con quái vật ăn xác thối đã thật sự đẩy cục diện đến một chiều hướng hoàn toàn khác..
Con quạ của sự thù hận đã trở lại và lần này sẽ không còn gì có thể sống sót trước đôi cánh chết chóc của nó. Con tốt nhỏ nhoi đã đặt được bước chân cuối cùng của nó đến bên kia của bàn cờ số phận. Từ đây ranh giới giữa thiện và ác lại bị rung chuyển trước sự xuất hiện của một bàn tay thiên biến vạn hóa đã sẵn sàng làm đảo lôn tình thế hiện thời của toàn nhân loại. Trận cờ vua ba người đầu tiên trong lịch sử đã chính thức nổ ra , nhưng dù sao tất cả những ai đang xem trận đầu có một không hai trong lịch sử này đều có chung một câu hỏi
Ai sẽ là người đi nước cờ cuối cùng ?